Với các bé nhỏ ở độ tuổi mẫu giáo, bài toán học các tài năng sống trải qua các mẩu chuyện ngắn vừa mang về cho nhỏ nhắn sự thích hợp thú, vừa giúp bé bỏng có được những bài học kinh nghiệm vô thuộc hữu ích. Dưới đấy là 10+ truyện tài năng sống mang lại trẻ mầm non mẹ hoàn toàn có thể kể cho nhỏ nghe.
Bạn đang xem: Câu chuyện giáo dục kỹ năng sống

Bài học rút ra: Con yêu cầu thật kiêu dũng trước những khó khăn test thách, sự bền chí và ý chí của mình sẽ chiến thắng được chiếc xấu.
Truyện Cậu nhỏ bé Tích Chu
Ngày xưa, có một chúng ta tên là Tích Chu. Phụ huynh Tích Chu mất sớm, Tích Chu ở với bà.
Hàng ngày bà phải thao tác làm việc quần quật tìm tiền nuôi Tích Chu, có thức gì ngon bà cũng được dành cho Tích Chu. Ban đêm, lúc Tích Chu ngủ thì bà thức quạt. Thấy bà yêu đương Tích Chu, có bạn bảo:
– Bà ơi! Lòng bà yêu thương Tích Chu cao hơn trời, rộng rộng biển. Lớn lên, Tích Chu đang không lúc nào quên ơn bà.
Thế nhưng phệ lên, Tích Chu lại chẳng thương bà. Bà thì xuyên suốt ngày thao tác làm việc vất vả, còn Tích Chu suốt ngày rong chơi. Vì thao tác vất vả, ẩm thực ăn uống lại kham khổ nên bà bị ốm. Bà lên cơn sốt nhưng mà chẳng ai trông nom. Tích Chu mãi rong đùa với chúng ta bè, chẳng nghĩ gì đến bà đã ốm. Một buổi trưa, trời rét nực, hit lên cao, bà khát nước quá ngay tắp lự gọi:
– Tích Chu ơi, mang đến bà ngụm nước. Bà khát thô cổ rồi!
Bà call một lần, nhì lần…rồi bố lần tuy thế vẫn ko thấy Tích Chu đáp lại. Mãi mãi Tích Chu thấy đói mới chạy về đơn vị kiếm cái ăn. Tích Chu ngạc nhiên hết mức độ thấy bà trở thành chim với vỗ cánh cất cánh lên trời. Tích Chu hoảng quá kêu lên:
– Bà ơi! Bà đi đâu? Bà nghỉ ngơi lại cùng với cháu. Cháu sẽ mang nước cho bà, bà ơi!
– Cúc cu … cu! Cúc … cu cu! chậm trễ mất rồi cháu ạ, bà khát quá ko thể chịu nổi phải trở thành chim để bay đi tìm nước. Bà đi đây, bà không về nữa đâu!
Nói rồi chim vỗ cánh bay đi. Tích Chu hoảng quá chạy theo bà, cứ nhằm theo hướng chim cất cánh mà chạy. Sau cùng Tích Chu chạm chán chim sẽ uống nước tại một dòng suối mát. Tích Chu gọi:
– Bà ơi! Bà trở về với con cháu đi. Cháu sẽ đi đem nước đến bà, cháu để giúp đỡ bà, cháu sẽ không còn làm bà ảm đạm nữa!
– Cúc …cu…cu, muộn quá tuyệt vời rồi cháu ơi! Bà không trở lại được nữa đâu!
Nghe chim nói, Tích Chu òa khóc, Tích Chu yêu thương bà và ăn năn hận. Giữa dịp đó, gồm một bà tiên hiện tại ra, bà bảo Tích Chu:
– nếu như cháu ước ao bà trở về thành tín đồ thì cháu bắt buộc đi rước nước suối Tiên cho bà cháu uống. Đường lên suối Tiên xa lắm, cháu tất cả đi được không?
Nghe bà Tiên nói, Tích Chu hí hửng vô cùng, nhanh nhảu hỏi đường mang lại suối Tiên, rồi chẳng một phút chần chừ, Tích Chu nhiệt huyết đi ngay.
Trải qua nhiều ngày đêm lặn lội bên trên đường, quá qua không hề ít nguy hiểm, ở đầu cuối Tích Chu đã lấy được nước suối mang đến cho bà uống. Được hấp thụ nước suối Tiên, bà Tích Chu trở lại thành người và về ở với Tích Chu.
Từ đấy, Tích Chu nồng nhiệt yêu thương chăm lo bà.
Bài học rút ra: Hãy luôn yêu thương người thân trong gia đình của gia đình mình khi tất cả thể, đừng bởi vì mải nghịch mà quên mất việc mình cần được quan tâm giúp đỡ người khác mang đến lúc lại phải ân hận hận.
Truyện Cậu bé chăn cừu
Ngày xửa ngày xưa, ở một ngôi làng nọ có một cậu bé chăn cừu. Mỗi ngày, cậu đều dắt đàn cừu ra ngoài đồng để gặm cỏ bao bọc còn cậu thì nằm bên trên cánh đồng nhìn chúng. Công việc của cậu là chỉ cần canh chừng đàn cừu khỏi lũ sói đói và lùa đàn cừu trở về làng lúc trời sụp tối. Việc chăn cứu cứ lặp đi lặp lại ngày này qua ngày khác như thế, cần cậu bé cảm thấy buồn chán vào lòng và quyết định nghĩ ra trò lừa mọi người trong làng một vố mang lại vui. Trước đó, người dân vào làng đã dặn cậu bé rằng nếu nhìn thấy đám sói đói kia xuất hiện thì hãy hét lớn lên để họ có thể chạy đến giúp cậu nhanh nhất.
Nghĩ thế là cậu liền đứng lên và chạy đến bên bìa cánh đồng và hét thật lớn: “Sói! Có sói! Sói! Có sói!”. Nghe thấy tiếng cậu bé la thất thanh, những người đàn ông trong làng hốt hoảng bỏ dở việc sẽ làm, ngay lập tức lập tức chạy đến tức thì cánh đồng chăn cừu để giúp cậu đuổi sói. Nhìn thấy cảnh tượng lúc ấy, cậu bé cảm thấy rất thích thú vì mọi người đã hối hả chạy tới, tay cầm chiên, cuốc, gậy gộc và hét lớn để đuổi sói. Lúc chạy đến nơi, mọi người nhìn xung quanh nhưng chắng thấy con sói nào cả. Họ đếm lại số cừu và chắc chắn rằng không có con nào bị bắt mất nên họ yên trọng điểm quanh trở về nhà. Họ chỉ nghĩ rằng đám sói vì nghe tiếng la kêu cứu và tiếng hô hào đuổi bắt của người dân buộc phải đã hoảng sợ mà bỏ chạy đi mất. Trong những khi đó, cậu bé cười ngặt nghẽo đắt chí và nghĩ mình thật logic khi lừa được người dân trong làng.
Ngày hôm sau, ra đồng chăn cừu cậu lại nảy ý định tiếp tục lừa mọi người. Cậu hét to: “Có sói! Cứu cháu với! Sói sẽ nạp năng lượng thịt cừu của cháu mất”. Rồi cậu tiếp tục hét lên và chạy về phía làng: “Lại có sói! Cứu cháu với! Có sói! Có sói!”. Một lần nữa, lúc nghe tới tiếng la hét kêu cứu của cậu bé chăn cừu mọi người lại bỏ hết công việc đang làm mà chạy đến giúp cậu đuổi sói. Họ đã nghĩ rằng ngày hôm qua đám sói đã vụt mất mòi ngon có lẽ hôm nay chúng sẽ rất đói đề nghị mọi người đã cố gắng chạy thật nhanh và tạo ra nhiều tiếng ồn rộng khi chạy để lũ sói nghe được mà khiếp sợ rồi bỏ chạy.
Cậu bé cười ngặt nghẽo lúc nhìn thấy dân làng vừa chạy hối hả, vừa la hét để lũ sói sợ. Nào ngờ đến chỗ chẳng có nhỏ sói nào ở đấy cả. Lúc nhìn thấy cậu bé luôn luôn miệng cười khoái chị, những người trong làng đã ngầm hiểu ra rằng cậu bé sẽ cố ý khiến dựng để đánh lừa mọi người. Họ đã rất tức giận và nói với cậu: “Này thằng bé kia, hãy coi chừng đấy. Rồi sẽ đến lúc mày phải kêu cứu thảm thiết mà chẳng ai chạy đến cứu đâu!”. Nghe dân làng nói thế, cậu bé chẳng hề thấy có lỗi hối hận mà lại càng cười khổng lồ hơn.
Một ngày nọ, có một con sói hung dữ vẫn dần tiến xuống cánh đồng, đó là một nhỏ sói thật sự. Nó nhìn thấy đàn cừu đang gặm cỏ ngon lành bèn chạy xông vào. Cậu bé không bao giờ trông thấy một bé sói nào lớn và hung tợn đến như vậy, cậu không biết mình phải làm gì để bảo vệ đàn cừu khỏi nguy hiểm. Lúc này cầu mới chạy thật nhanh về làng để cầu cứu, cậu vừa chạy vừa hét lớn: “Sói! Có một nhỏ sói to! Có một nhỏ sói thật sẽ đến!”. Người dân vào làng ai cũng đều nghe thấy tiếng la hét đó, nhưng lại mọi người lại nghĩ đến việc bị lừa nhị lần trước đề xuất chẳng thèm thân yêu và vẫn tiếp tục ngồi trò chuyện về nhau.
Dù cậu bé đã dùng mọi lời nói cố gắng thuyết phục mọi người tin vào lời nói của mình, tin rằng lần này thật sự là một con sói lớn đã xuất hiện đã muốn ăn uống thịt đàn cừu. Nào ngờ họ mặc kệ cậu chỉ cười và bảo: “Chắc thằng nhóc này lại bày trò để lừa chúng ta nữa đấy”. Thế là cậu bé đành bỏ cuộc và cù trở lại cánh đồng. Về đến nơi, cậu bé thấy đàn cừu của mình đã bị đám sói đói kia nạp năng lượng thịt hết. Lúc này cậu bé mới ngồi xuống và bật khóc. Cậu biết rằng tất cả đều là lỗi của cậu. Cậu đã lừa mọi người trước và không ai còn tin một kẻ nói dối cả, thậm chí là lúc kẻ đó vẫn nói thật.

Bài học tập rút ra: dối trá vô cùng có hại, cho dù trong ngẫu nhiên trường thích hợp nào con cũng không được phép nói dối. Sống trung thực sẽ luôn luôn được mọi tình nhân mến, quý trọng, còn khi bé hay giả dối mọi người sẽ ghét bỏ và không tin tưởng con nữa.
Chú lừa khôn ngoan
Một nhỏ lừa đã vui vẻ ăn cỏ trên một ngọn đồi mà không thể hay biết rằng tất cả một bé sói đang rình nó. Khi bé lừa ăn xong xuôi và ngẩng đầu lên, nó ngỡ ngàng nhận thấy con sói đã đứng chú ý mình. Bé lừa biết rằng mình phải quan tâm đến nhanh nếu còn muốn tự cứu lấy bạn dạng thân. Nó bắt đầu hét lên như thể mình hiện nay đang bị thương vô cùng nặng. Nghe giờ hét, nhỏ sói không hiểu biết nhiều chuyện gì đang xảy ra nên nó đã tiến lại gần cùng hỏi:
– mi bị sao vậy?
– một chiếc gai đưa vào chân tôi, anh có thể giúp tôi lấy nó ra được không?
– nguyên nhân tao buộc phải làm thế?
– À, tại bởi vì điều này hữu ích cho anh. Loại gai hết sức nhọn. Giả dụ anh ăn thịt tôi, mẫu gai sẽ ảnh hưởng kẹt trong trong cổ họng của anh đấy.
Nghe cũng đều có lý, sói chạy lại định giúp nhỏ lừa lấy chiếc gai ra. Mặc dù nhiên, khi sói mang lại gần, bé lừa đá cho bé sói mấy loại và nhanh chân chạy trốn. Bé sói bị choáng váng và không kịp nhận ra chuyện gì nữa. Sau khoản thời gian bình tĩnh lại, sói nhận thấy rằng mình bị mất vài mẫu răng. Sói cảm thấy vô thuộc xấu hổ cùng thầm nguyền rủa về việc ngu gàn của mình.
Bài học rút ra: Khi chạm mặt chuyện không may hoặc những tình huống khó khăn, nhỏ phải luôn luôn giữ bình tĩnh và cần sử dụng trí khôn của mình để xử lý vấn đề. Đừng gấp nghe lời fan khác nhưng hãy sử dụng não dự đoán thật đúng đắn trước khi chỉ dẫn quyết định.
Truyện giờ đồng hồ vọng của núi
Đang đi chơi trong núi, gấu con bỗng dưng nhìn thấy một hạt dẻ. Gấu con vui mừng reo lên: “A!”. Ngay lập tức, có tiếng “A!” vọng lại. Gấu con không thể tinh được kêu to: “Bạn là ai?”. Lại sở hữu tiếng vọng từ bỏ vách núi: “Bạn là ai?”. Gấu nhỏ hét lên: “Sao ko nói đến tôi biết?”. Núi cũng đáp lại như vậy. Gấu bé bực tức: “Tôi ghét bạn”. Khắp nơi gồm tiếng vọng: “Tôi ghét bạn”. Gấu bé tủi thân, òa khóc.
Về nhà, gấu nhỏ kể cho bà mẹ nghe. Gấu bà mẹ cười bảo: “Con hãy quay trở về và nói với núi: “Tôi yêu thương bạn”. Gấu con làm theo lời mẹ. Trái nhiên gồm tiếng vọng lại: “Tôi yêu thương bạn”. Gấu con nhảy cười vui vẻ.

Bài học rút ra: ước ao nhận lại sự yêu thương, thân thiết và quý mến của mọi fan thì chính con cũng phải đối xử với mọi người xung quanh y như vậy. Nếu nhỏ cư xử không xuất sắc với mọi fan thì bé chỉ nhận lái sự chán ghét và khó chịu.
Kiến và chim người tình câu
Một con Kiến rủi ro bị rơi xuống nước. Nó vùng vẫy và la lên:
– cứu tôi với, cứu tôi với!
Nghe giờ kêu cứu của Kiến, người yêu Câu cấp tốc trí nhặt một dòng lá thả xuống nước. Kiến bám vào chiếc lá cùng leo lên được bờ.
Một hôm, con kiến thấy bạn thợ săn đã ngắm phun Bồ Câu. Ngay lập tức lập tức, nó bò đến, cắn vào chân anh ta. Tín đồ thợ săn giật mình. ý trung nhân Câu thấy đụng liền bay đi.
Bồ Câu tìm tới chỗ Kiến, cảm rượu cồn nói:
– Cảm ơn cậu đã cứu vớt tớ.
Kiến đáp:
– Cậu cũng giúp tớ thoát bị tiêu diệt mà.
Cả hai thường rất vui vì đã giúp nhau.
Bài học tập rút ra: Hãy luôn hỗ trợ người không giống khi có thể và không quên biết ơn người khác khi được góp đỡ. Có thể người con giúp vào ngày bây giờ chính lại là tín đồ giúp con vào ngày mai.
Bộ lông rực rỡ tỏa nắng của chim Thiên đường
Chim Thiên Đường đi tha rác về lót ổ để chuẩn bị cho mùa đông sắp đến. Chim Thiên Đường bay rất xa, chọn các chiếc lá thiệt đẹp, đa số ngọn cỏ thật mềm.
Tìm được loại lá sồi đỏ thắm, Thiên Đường cấp ngậm vào miệng có về. Lúc Thiên Đường bay qua tổ Sáo Đen, Sáo Đen ngỏ ý muốn Thiên Đường chiếc lá sồi, Thiên Đường vui vẻ tặng chiếc lá cho Sáo Đen.
Thiên Đường lại bay tiếp và kiếm được một bông hoa lau màu tím hồng. Khi Thiên Đường bay qua tổ Gõ Kiến, bày Gõ kiến con cuống quýt gọi, muốn được coi như cành hoa lau. Thấy bè phái chim non thích nhành hoa lau, Thiên hàng không nỡ với về, lại bay đi tìm cành lá khác.
Một cơ hội lâu sau, Thiên Đường mới tìm được một các cỏ mật khô quà rượi, thơm mát. Về qua tổ chim Mai Hoa, thấy cái tổ trống tuềnh toàng, chim Mai Hoa lại hiện nay đang bị ốm, Thiên Đường mủi lòng, gài nhiều cỏ mật bít gió mang lại bạn. Mai Hoa vẫn run lập cập, Thiên Đường trù trừ làm phương pháp nào cho chính mình đỡ rét. Thiên Đường nhìn xuống ngực rồi lấy mỏ rứt ra từng túm lông xốp mịn của mình để lót ổ cho Mai Hoa
Mùa đông vẫn đến. đầy đủ cơn gió lạnh giá thổi vào cái tổ sơ dùng của chim Thiên Đường. Chim Thiên Đường loay hoay sửa lại tổ, che kín được mặt này thì mặt kia lại trống hoác. Bộ lông gray clolor nhạt của Thiên Đường xù lên, trông thiệt xơ xác với tội nghiệp.
Chèo Bẻo cất cánh ngang qua, trông thấy thay vội loan báo cho những loài chim được biết. Sáo Đen, Gõ Kiến, Mai Hoa, Bói Cá,…cùng vô cùng nhiều anh em khác bay ngay đến sửa lại tổ góp Thiên Đường. Ai cũng yêu quý tín đồ bạn giỏi bụng đề xuất chẳng mấy chốc Thiên Đường đã gồm một loại tổ thiệt đẹp. Chèo Bẻo đột nảy ra một ý định cùng đem bàn với những bạn. Lời Chèo Bẻo được các bạn tán thưởng. Lập tức, mỗi chú chim rứt trên cỗ lông của bản thân một cái lông quý: chiếc màu đỏ thắm, chiếc blue color cánh trả, mẫu màu rubi tươi, dòng màu black tuyền…gom góp lại thành một dòng áo đem khuyến mãi ngay chim Thiên Đường.
Từ đó, chim Thiên Đường luôn khoác trên mình một dòng áo những màu rực rỡ, trang bị kỉ niệm đấy ý nghĩa của biết bao loại chim nhỏ bé bạn.
Bài học tập rút ra: Hãy luôn luôn yêu thương giúp sức đến mọi tín đồ xung quanh, con sẽ tiến hành mọi người thương mến và quý trọng khi tất cả tấm lòng lương thiện.
Đeo chuông mang lại mèo
Vì mèo mà cuộc sống đời thường họ nhà chuột trở nên khó khăn. Ngày như thế nào chuột cũng trở thành mèo săn bắt.
Một hôm, bọn họ nhà loài chuột tụ họp bàn tính coi làm bí quyết nào để tránh được mèo. Bàn đi tính lại, chuột không nghĩ về được chiến thuật nào.
Bấy giờ đồng hồ một bé chuột nhắt bắt đầu lên tiếng:
─ Tôi xin gồm ý kiến. Sở dĩ bọn họ bị bắt là cũng chính vì chúng ta không biết bao giờ mèo cho cạnh chúng ta. Bây giờ, chúng ta hãy đeo chiếc chuông này xung quanh cổ mèo. Như vậy, bao giờ mèo đến gần, bọn họ sẽ đông đảo nghe rõ và thuận lợi lẩn trốn.
Lời ý kiến đề xuất này được mọi fan khen hay.
Cho mang đến một thời điểm sau, một nhỏ chuột già vực lên và nói:
─ xuất sắc lắm, tuy nhiên ai vẫn là bạn đeo chuông mang đến mèo đây?
Lũ loài chuột cứ con này nhìn nhỏ kia không nhỏ nào nói gì. Thấy vậy, chuột già tức tốc bảo:
─ Nói thì lúc nào cũng dễ nhưng làm thì mới có thể khó.

Bài học rút ra: Lời nói luôn kèm theo với hành động, tất cả những khẩu ca ra thì dễ dàng nhưng cho đến khi làm khôn xiết khó. Vì vậy con phải suy nghĩ thật kỹ trước lúc nói ra.
Ngỗng cùng rùa
Hai vợ ông xã Ngỗng cùng rùa vốn là những người bạn xuất sắc với nhau. Khi mùa hè đến, trời từ từ nóng hơn khiến cho hồ nước bắt đầu cạn kiệt nước. Vị thế, vợ ông xã ngỗng và rùa đã lên kế hoạch đi tìm kiếm ở một vị trí mới. Mặc dù nhiên, rùa lại ko thể bay được nên vợ ck ngỗng ra quyết định sẽ sở hữu rùa đi theo cách vợ ông chồng ngỗng sẽ thuộc ngậm một cái cây, mỗi bé ngậm một đầu với chú rùa cũng ngậm ở giữa chiếc cây đó. Điều độc nhất vô nhị rùa phải nhớ rằng nhất định ko được mở miệng khi ngỗng đang bay nếu như không thì rùa sẽ ảnh hưởng rơi xuống đất.
Sau đó bọn chúng đã bắt đầu cuộc hành trình đi tìm kiếm nhà new của mình. Trong khi thấy chúng cất cánh trên trời mọi người đều bất thần ngạc nhiên và bắt đầu la hét lên. Đột nhiên bao gồm một cai kia cười và nói: “Nhìn lên chầu trời kìa, bao gồm một con rùa biết bay”. Bé rùa khó chịu đến quên mất là nó ko được rỉ tai khi đang cất cánh và mau lẹ đáp lại: “Tại sao lại cười tớ?”. Và đương nhiên ngay sau thời điểm đáp lại rùa đã trở nên rớt xuống khu đất còn vợ chồng ngỗng thì cất cánh đi mất.
Rùa vẫn tồn tại một chút may mắn là rùa rơi lên một lùm cây nên không xẩy ra thương. Sau thời điểm rớt xuống, rùa bắt đầu cảm thấy hối hận rằng nếu như như rùa nhớ với không công bố lúc đó thì giờ đồng hồ này rùa đã chơi nhởi cùng vợ ông xã ngỗng ở vị trí ở bắt đầu rồi.
Bài học rút ra: tránh việc nóng giận nói lập cập khi bị bạn khác trêu chọc, hãy thật bình tâm để tránh gây hư tổn cho bạn dạng thân. Lúc được người khác hỗ trợ cũng đề nghị tập trung, không nên xem xét quá không ít đến xung quanh kiêng hại mang lại mình và người khác.
Cún bé đi lạc
Có một cậu bé nhỏ bị mất nhỏ cún nhỏ yêu quý của chính bản thân mình và tìm kiếm kiếm xung quanh. Cậu nhỏ nhắn đã kiếm tìm khắp căn nhà nhưng ko thấy cún đâu cả. Cậu đi long dong khắp vị trí từ sáng sủa đến buổi tối nhưng vẫn không kiếm thấy.
Cậu bé trở về nhà trong trái tim trạng bi thảm bã. Thấy lúc anh mặt hàng xóm đã ngồi mặt hiên nhà, cậu mang lại gần để chúc ngủ ngon với sẵn tiện hỏi thăm xem anh này còn có nhìn thấy cún con của bản thân mình ở đâu không.
– Anh Tí ơi, sáng giờ anh gồm thấy con cún của em nơi đâu không? Em đang tìm nó khắp nơi từ sáng mang lại giờ.
– Ồ tất cả đấy. Tất cả một con cún sẽ gặm xương sinh sống đằng cơ kìa. Anh do dự cún đó vì em nuôi yêu cầu không báo em biết.
Có một cậu bé bị mất con cún con yêu quý của mình và kiếm tìm kiếm xung quanh. Cậu bé xíu đã search khắp tòa nhà nhưng ko thấy cún đâu cả. Cậu đi lang thang khắp vị trí từ sáng đến tối nhưng vẫn không tìm thấy.
Cậu nhỏ nhắn trở về nhà trong tâm trạng bi lụy bã. Trong khi thấy anh hàng xóm vẫn ngồi mặt hiên nhà, cậu mang lại gần để chúc ngủ ngon cùng sẵn một thể hỏi thăm coi anh này còn có nhìn thấy cún con của mình ở đâu không.
– Anh Tí ơi, sáng giờ anh bao gồm thấy con cún của em chỗ nào không? Em sẽ tìm nó khắp địa điểm từ sáng cho giờ.
– Ồ gồm đấy. Gồm một nhỏ cún đang gặm xương sinh sống đằng tê kìa. Anh lừng chừng cún đó do em nuôi đề xuất không báo em biết.
Bài học tập rút ra: Không kết thúc nỗ lực bạn sẽ được tác dụng như ao ước đợi. Sự kiên trì, nhẫn nại và lòng tử tế của chúng ta cũng sẽ tiến hành đền đáp sớm.
Chú lừa hát
Ngày xửa ngày xưa, có một fan giặt thiết bị thuê nuôi một bé lừa để giúp anh ta vận chuyển xống áo từ nhà ra bên bờ sông và ngược lại. Cố gắng nhưng, nhỏ lừa này không thích phần nhiều món ăn mà ông chủ mang lại nó. Vày vậy, nó đưa ra quyết định đi cho cánh đồng sát đó để nạp năng lượng món cỏ nhưng nó yêu thương thích.
Một ngày nọ, khi sẽ đi, chú lừa chạm mặt một nhỏ cáo cùng kết chúng ta với nó. Bọn chúng tìm thấy một cánh đồng trồng toàn dưa đỏ và cùng cả nhà ăn. Dưa hấu quá ngon bắt buộc lừa ăn không hề ít và cao hứng nói với con cáo rằng: “Tôi ước ao hát”.
Con cáo đáp: “Nếu cậu hát, con người sẽ biết mình sẽ phá hoại mùa màng của họ và đang chạy mang đến đánh bọn họ chết mất”. Nhỏ lừa ko nghe lời khuyên của cáo nhưng vẫn hát. Thấy vậy, con cáo đã mau lẹ nhảy qua mặt hàng rào và mất tích trước lúc dân làng mang đến đánh lừa.

Bài học rút ra: Hãy lắng nghe ý kiến của tín đồ khác, đừng tự tín quá đà để nhận lại kết quả xấu.
Trên đây là bộ sưu tập truyện khả năng sống đến trẻ mầm non mà Monkey xem tư vấn gửi cho quý độc giả. Mong muốn với những mẩu truyện này, bố mẹ có thể nhắc cho nhỏ bé nghe, giúp bé nhỏ học được không ít điều thật hay và bổ ích. Hãy thuộc theo dõi các bài viết khác của Monkey để sở hữu thêm được rất nhiều bài học thật hay hơn nhé.
Đọc truyện cho nhỏ nhắn nghe từ sớm là 1 trong cách tốt nhất để trở nên tân tiến trí thông minh cùng tăng vốn tự vựng mang lại trẻ. Mỗi câu chuyện đều mang phần đông thông điệp ý nghĩa như lòng yêu thương, biết ơn, sự buộc phải cù, tinh thần vượt khó… cơ mà qua đó cha mẹ có thể dạy dỗ con. Một phương pháp làm rất 1-1 giản mà kết quả phải ko nào? phụ huynh có thể tìm hiểu thêm và gọi cho nhỏ xíu nghe số đông câu chuyện sau đây nhé!
Câu chuyện lắp thêm nhất: Cây hãng apple thần
Ngày xửa ngày xưa, vẫn lâu lắm rồi, có một cây táo bị cắn thần mọc ngơi nghỉ ngoại ô thành phố. Hàng ngày lũ trẻ thường cho chơi ngơi nghỉ đó, nô đùa bao bọc cây táo bị cắn dở và hái phần lớn quả táo bị cắn ngon bên trên cành để phân chia nhau ăn.Bạn đã xem: mẩu truyện giáo dục kĩ năng sống
Một hôm gồm một cậu bé không biết từ đâu đến, cậu bé bỏng cau mày nói với bọn trẻ:
– Này mấy đứa, sân vườn này là của ta, ta đã download từ trước. Cây táo apple này là của ta, các ngươi đi chỗ khác chơi, cấm ko được mang lại đây nữa.
Nghe vậy, đàn trẻ hết sức buồn, toàn bộ cúi đầu lặng lẽ âm thầm ra về, chỉ còn cậu nhỏ nhắn hống hách sống lại.
Cây táo biết toàn bộ mọi chuyện, bởi phép lạ nó khiến cho cậu nhỏ xíu ngủ thiếp đi dưới nơi bắt đầu cây và chìm vào giấc mơ.
Trong mơ, cậu nhỏ xíu thấy bên trên thân cây táo có một chiếc hốc khôn cùng lớn. Bụng đói đụng cào, cậu bé xíu trèo lên cây và định hái táo bị cắn dở để ăn. Nhưng mỗi khi tay cậu nhỏ bé chạm vào một trong những quả táo bị cắn dở thì cành hãng apple lại cù đi nơi khác và quả apple bị lâm vào tình thế cái hốc mũm mĩm ở thân cây. Cứ như vậy, cho đến khi tất cả trên cành rơi vào hoàn cảnh hết dòng hốc, chỉ từ duy nhất một quả trên cành.
Cậu bé bước đầu khóc. Đến dịp đó cây táo mới đựng tiếng hỏi:
– tại sao cháu khóc?
Cậu bé bỏng mếu máo trả lời:
– Ông ích kỉ quá. Ông ăn hết cả táo, cấm đoán cháu một trái nào. Cháu đói lắm rồi.
Cây hãng apple cười cùng nói:
– con cháu có hãy nhớ là cháu vẫn đuổi không còn tất cả chúng ta không? các bạn cũng muốn ăn uống táo của ông nhưng cháu không cho các bạn một quả nào, vì thế cháu có lợi kỉ không?
Cậu bé nhớ lại lúc các bạn buồn rầu ra về, thấy ăn năn vô cùng. Cậu ngước nhìn cây táo khuyết và nói:
– cháu biết lỗi rồi!
Cây táo cất tiếng cười vang, rung cả cây, làm quả táo còn sót lại cũng rơi trúng đầu cậu bé, cậu nhỏ xíu giật bản thân tỉnh giấc. Cậu bé nhỏ ngơ ngác nhìn xung quanh, thấy mình sẽ nằm dưới cội cây. Chiếc hố mũm mĩm trên cây hãng apple biến mất. Cây hãng apple vẫn đứng im lặng với trên cây vẫn không đúng trĩu quả.
Cậu bé xíu chồm dậy, nhớ đến giấc mơ, cấp chạy đi gọi những bạn:
– Này chúng ta ơi! quay trở lại đây chơi đi. Bản thân xin lỗi vày đã đuổi chúng ta đi.
Thế là tất cả cùng nhau chạy ra vườn. Cậu tự bản thân trèo lên hái gần như quả chín xuống cho những bạn. Các bạn lại cười nghịch vui vẻ. Cậu nhỏ xíu chợt hiểu đúng bản chất điều hạnh phúc nhất trên trái khu đất này là cùng chia sẻ niềm vui với mọi người.
Câu chuyện trang bị 2: Chú bé nhỏ chăn cừu
Một ngày nọ, cậu bé xíu chăn chiên ngồi trên sườn núi nhìn những bé cừu của làng cùng cảm thấy bi hùng chán. Bất chợt, cậu nghĩ về ra một trò thú vị để giúp đỡ mình vui vẻ. Cậu hít một hơi thật sâu rồi la lên:
– Sói! Sói! gồm sói đã đuổi bắt cừu!
Dân xã chạy ngay lên núi sẽ giúp đỡ cậu bé bỏng đuổi chó sói. Nhưng mà khi họ đến nơi thì ko thấy nhỏ chó sói như thế nào hết. Cậu bé bỏng nhìn phần đa khuôn mặt đang khó chịu của dân làng cùng cười thích hợp thú.
Hôm sau khi đang chăn cừu, cậu nhỏ bé lại la toáng lên:
– Sói! Sói! tất cả sói đã đuổi bắt cừu!
Người dân trong xóm lại chạy lên núi sẽ giúp đỡ cậu tuy vậy họ không thấy con sói làm sao cả. Chú ý mọi fan tức giận, cậu bé xíu cảm thấy khôn xiết thích thú.
Nhưng một ngày nọ, cậu bé bỏng nhìn thấy một nhỏ sói thực sự vẫn rình mò đàn cừu của cậu. Rất hoảng sợ, cậu nhỏ xíu vắt chân lên chạy đi và dùng rất là gọi toáng lên
– Sói! Sói!
Dân xóm nghĩ rằng cậu nhỏ nhắn đang lừa chúng ta nên không người nào chạy lên núi.
Hoàng hôn xuống, mọi người tự hỏi nguyên nhân không thấy cậu nhỏ bé và bầy cừu trở về. Bọn họ liền lên núi nhằm tìm cậu bé. Cậu bé xíu khóc lóc:
– thực thụ đã tất cả một con sói ở đây! bè bạn cừu đã chạy tan tác! con cháu đã hô gồm Sói! tại sao các chưng không tới?”
Một người lớn tuổi đã mặc tay lên vai cậu bé và an ủi:
– sáng sủa mai bọn họ sẽ giúp con cháu tìm những nhỏ cừu bị mất. Nhưng lại ta ý muốn cháu nhớ rằng: không người nào tin một kẻ nói dối trong cả khi họ vẫn nói thật!

Câu chuyện thứ 3: Chú chim bé dại lười biếng
Có một chú chim bé dại được bố mẹ cưng chiều cần rất lười biếng. Hàng ngày, xung quanh việc nạp năng lượng chơi cùng ngủ, chú chẳng làm cái gi cả. Một hôm chúng ta chim rủ rê:
– Chim nhỏ tuổi ơi, hãy học cất cánh cùng cùng với tụi mình đi.
– Học cất cánh làm gì? Tớ có bố mẹ chăm sóc, đảm bảo an toàn rồi bắt buộc không yêu cầu học nữa đâu.
Nói rồi chim nhỏ dại bỏ đi vị trí khác, đem bánh trái ra ăn. Chúng ta chim chỉ biết lắc đầu rồi kéo nhau tới trường bay. Chim bé dại vừa hưởng thụ đồ ăn vừa lầm bầm:
– bản thân không đần khi có đồ ăn ngon nhưng không ăn, lại tới trường những lắp thêm vô bổ.
Một tháng qua đi, các bạn chim mọi đã biết bay. Chúng rủ nhau đến thăm chim nhỏ và không thể tinh được khi thấy nó rất phệ ú. Chim nhỏ thì chẳng nhiệt tình gì đến chúng ta mà quay sống lưng lại liên tiếp ngủ.
Lúc đó, một nhỏ rắn núp vào tán cây hiện tại ra, thè cái lưỡi kinh ghiếc và bò từ từ cho chỗ chim nhỏ dại đang nằm. Chim nhỏ vẫn đang ngủ say buộc phải không biết gian nguy đang rình rập mình. May sao, chúng ta chim đã nhìn thấy cảnh tượng này bèn sà nhanh xuống la toáng lên, báo động cho chim nhỏ:
– Chim nhỏ tuổi dậy đi, mau bay đi thôi, gồm rắn kìa.
Chim nhỏ dại giật bản thân tỉnh dậy, định vỗ cánh bay, cơ mà do đo đắn bay nên đã rơi từ trên cây xuống. Các bạn của chim nhỏ tuổi nhanh trí cắp hai cái cánh của chính nó rồi cất cánh đến nơi an toàn.
Sau khi trả hồn, chim nhỏ dại rất cảm kích ơn cứu giúp mạng của những bạn, nhưng hốt nhiên nghĩ tới thái độ lúc trước của mình, nó đỏ khía cạnh hổ thẹn, nói lí nhí:
– những cậu mang đến tớ xin lỗi nha. Cảm ơn những cậu đã cứu vãn tớ. Tớ biết lỗi rồi, tớ đã học bay như những cậu, các cậu dạy đến tớ cất cánh nhé.
Các các bạn chim đồng thanh:
– tất nhiên là được, tuy thế mà…
– dẫu vậy mà sao? – Chim nhỏ hỏi.
– Cậu buộc phải giảm khủng đã, còn nếu không thì với một cái bụng tròn vo, cậu làm thế nào bay?
Cả bầy cùng cười vui vẻ, một chúng ta chim tiếp lời:
– lũ tớ chơi thôi, tụi mình cùng tập mang lại chim nhỏ bay nào.
Vậy là chim nhỏ tuổi đã bỏ thói quen biếng nhác của mình, tập bay cùng những bạn.
Lưu ý: Sau mỗi câu chuyện cha mẹ nên đàm thoại, lý giải cho trẻ hiểu nội dung câu chuyện và tuỳ từng độ tuổi, có thể đặt câu hỏi để xem mức độ mừng đón của trẻ.
Với các nhỏ nhắn ở độ tuổi mẫu giáo, việc học các năng lực sống thông qua các câu chuyện ngắn vừa mang lại cho bé bỏng sự ưng ý thú, vừa giúp bé xíu có được những bài học kinh nghiệm vô thuộc hữu ích. Dưới đó là 10+ truyện tài năng sống đến trẻ mầm non mẹ có thể kể cho bé nghe.

Bài học tập rút ra: Con đề nghị thật dũng mãnh trước những khó khăn thử thách, sự kiên cường và ý chí của bản thân mình sẽ thắng lợi được loại xấu.
Truyện Cậu bé xíu Tích Chu
Ngày xưa, gồm một bạn tên là Tích Chu. Phụ huynh Tích Chu mất sớm, Tích Chu sinh hoạt với bà.
Hàng ngày bà phải làm việc quần quật tìm tiền nuôi Tích Chu, gồm thức gì ngon bà cũng được dành cho Tích Chu. Ban đêm, lúc Tích Chu ngủ thì bà thức quạt. Thấy bà yêu thương Tích Chu, có bạn bảo:
– Bà ơi! Lòng bà thương Tích Chu cao hơn trời, rộng rộng biển. Khủng lên, Tích Chu đã không lúc nào quên ơn bà.
Thế nhưng phệ lên, Tích Chu lại chẳng yêu thương bà. Bà thì xuyên suốt ngày thao tác làm việc vất vả, còn Tích Chu cả ngày rong chơi. Vì thao tác vất vả, ẩm thực lại kham khổ yêu cầu bà bị ốm. Bà lên cơn sốt cơ mà chẳng ai trông nom. Tích Chu mãi rong đùa với các bạn bè, chẳng suy nghĩ gì đến bà sẽ ốm. Một trong những buổi trưa, trời lạnh nực, hit lên cao, bà khát nước quá ngay tức thì gọi:
– Tích Chu ơi, mang đến bà ngụm nước. Bà khát thô cổ rồi!
Bà hotline một lần, nhì lần…rồi cha lần mà lại vẫn ko thấy Tích Chu đáp lại. Mãi mãi Tích Chu thấy đói mới chạy về nhà kiếm cái ăn. Tích Chu kinh ngạc hết mức độ thấy bà biến thành chim và vỗ cánh cất cánh lên trời. Tích Chu hoảng thừa kêu lên:
– Bà ơi! Bà đi đâu? Bà sống lại với cháu. Cháu sẽ với nước cho bà, bà ơi!
– Cúc cu … cu! Cúc … cu cu! chậm mất rồi cháu ạ, bà khát quá ko thể chịu nổi phải trở thành chim để bay đi tìm nước. Bà đi đây, bà không về nữa đâu!
Nói rồi chim vỗ cánh cất cánh đi. Tích Chu hoảng quá đuổi theo bà, cứ nhằm mục tiêu theo hướng chim cất cánh mà chạy. Sau cùng Tích Chu gặp chim vẫn uống nước ở 1 dòng suối mát. Tích Chu gọi:
– Bà ơi! Bà quay trở lại với cháu đi. Cháu sẽ đi lấy nước mang lại bà, cháu để giúp đỡ đỡ bà, cháu sẽ không làm bà bi thương nữa!
– Cúc …cu…cu, muộn quá tuyệt vời rồi cháu ơi! Bà không trở về được nữa đâu!
Nghe chim nói, Tích Chu òa khóc, Tích Chu thương bà và hối hận hận. Giữa lúc đó, tất cả một bà tiên hiện ra, bà bảo Tích Chu:
– nếu cháu ý muốn bà quay trở về thành người thì cháu đề xuất đi đem nước suối Tiên mang lại bà con cháu uống. Đường lên suối Tiên xa lắm, cháu gồm đi được không?
Nghe bà Tiên nói, Tích Chu mừng rỡ vô cùng, vội vã hỏi đường đến suối Tiên, rồi chẳng một phút chần chừ, Tích Chu nhiệt huyết đi ngay.
Trải trải qua không ít ngày đêm lặn lội trên đường, quá qua không hề ít nguy hiểm, sau cùng Tích Chu đã mang được nước suối đem về cho bà uống. Được uống nước suối Tiên, bà Tích Chu trở lại thành người và về sinh sống với Tích Chu.
Từ đấy, Tích Chu tận tâm yêu thương chăm sóc bà.
Bài học tập rút ra: Hãy luôn luôn yêu thương người thân của mái ấm gia đình mình khi bao gồm thể, đừng do mải chơi mà quên mất bài toán mình rất cần phải quan tâm trợ giúp người khác mang lại lúc lại phải hối hận hận.
Truyện Cậu bé nhỏ chăn cừu
Ngày xửa ngày xưa, ở một ngôi làng nọ có một cậu bé chăn cừu. Mỗi ngày, cậu đều dắt đàn cừu ra ngoài đồng để gặm cỏ bao quanh còn cậu thì nằm bên trên cánh đồng nhìn chúng. Công việc của cậu là chỉ cần canh chừng đàn cừu khỏi lũ sói đói và lùa đàn cừu trở về làng lúc trời sụp tối. Việc chăn cứu cứ lặp đi lặp lại ngày này qua ngày khác như thế, bắt buộc cậu bé cảm thấy buồn chán vào lòng và quyết định nghĩ ra trò lừa mọi người vào làng một vố đến vui. Trước đó, người dân trong làng đã dặn cậu bé rằng nếu nhìn thấy đám sói đói cơ xuất hiện thì hãy hét to lớn lên để họ có thể chạy đến giúp cậu nhanh nhất.
Nghĩ thế là cậu liền đứng lên và chạy đến mặt bìa cánh đồng và hét thật lớn: “Sói! Có sói! Sói! Có sói!”. Nghe thấy tiếng cậu bé la thất thanh, những người đàn ông vào làng hốt hoảng bỏ dở việc sẽ làm, ngay lập tức chạy đến tức thì cánh đồng chăn cừu để giúp cậu đuổi sói. Nhìn thấy cảnh tượng lúc ấy, cậu bé cảm thấy rất thích thú vì mọi người đã hối hả chạy tới, tay cầm chiên, cuốc, gậy gộc và hét to lớn để đuổi sói. Khi chạy đến nơi, mọi người nhìn bao bọc nhưng chắng thấy con sói nào cả. Họ đếm lại số cừu và chắc chắn rằng ko có con nào bị bắt mất bắt buộc họ yên trọng tâm quanh trở về nhà. Họ chỉ nghĩ rằng đám sói vì nghe tiếng la kêu cứu và tiếng hô hào đuổi bắt của người dân đề xuất đã hoảng sợ mà bỏ chạy đi mất. Trong khi đó, cậu bé cười ngặt nghẽo đắt chí và nghĩ mình thật xuất sắc khi lừa được người dân trong làng.
Ngày hôm sau, ra đồng chăn cừu cậu lại nảy ý định tiếp tục lừa mọi người. Cậu hét to: “Có sói! Cứu cháu với! Sói sẽ ăn uống thịt cừu của cháu mất”. Rồi cậu tiếp tục hét lên và chạy về phía làng: “Lại có sói! Cứu cháu với! Có sói! Có sói!”. Một lần nữa, lúc nghe tiếng la hét kêu cứu của cậu bé chăn cừu mọi người lại bỏ hết công việc đang làm mà chạy đến giúp cậu đuổi sói. Họ đã nghĩ rằng hôm qua đám sói đã vụt mất mòi ngon có lẽ bây giờ chúng sẽ rất đói đề xuất mọi người đã cố gắng chạy thật nhanh và tạo ra nhiều tiếng ồn hơn khi chạy để lũ sói nghe được mà khiếp sợ rồi bỏ chạy.
Cậu bé cười ngặt nghẽo lúc nhìn thấy dân làng vừa chạy hối hả, vừa la hét để lũ sói sợ. Nào ngờ đến địa điểm chẳng có con sói nào ở đấy cả. Lúc nhìn thấy cậu bé luôn luôn miệng cười khoái chị, những người trong làng đã ngầm hiểu ra rằng cậu bé sẽ cố ý tạo dựng để đánh lừa mọi người. Họ đã rất tức giận và nói với cậu: “Này thằng bé kia, hãy coi chừng đấy. Rồi sẽ đến lúc mày phải kêu cứu thảm thiết mà chẳng ai chạy đến cứu đâu!”. Nghe dân làng nói thế, cậu bé chẳng hề thấy có lỗi hối hận mà lại càng cười lớn hơn.
Một ngày nọ, có một nhỏ sói hung dữ đã dần tiến xuống cánh đồng, đó là một con sói thật sự. Nó nhìn thấy đàn cừu sẽ gặm cỏ ngon lành bèn chạy xông vào. Cậu bé không bao giờ trông thấy một con sói nào lớn và hung tợn đến như vậy, cậu ko biết mình phải làm gì để bảo vệ đàn cừu khỏi nguy hiểm. Lúc này cầu mới chạy thật nhanh về làng để cầu cứu, cậu vừa chạy vừa hét lớn: “Sói! Có một nhỏ sói to! Có một con sói thật vẫn đến!”. Người dân trong làng ai cũng đều nghe thấy tiếng la hét đó, dẫu vậy mọi người lại nghĩ đến việc bị lừa nhị lần trước yêu cầu chẳng thèm niềm nở và vẫn tiếp tục ngồi trò chuyện về nhau.
Dù cậu bé đã dùng mọi lời nói cố gắng thuyết phục mọi người tin vào lời nói của mình, tin rằng lần này thật sự là một nhỏ sói khổng lồ đã xuất hiện sẽ muốn nạp năng lượng thịt đàn cừu. Nào ngờ họ mặc kệ cậu chỉ cười và bảo: “Chắc thằng nhóc này lại bày trò để lừa chúng ta nữa đấy”. Thế là cậu bé đành bỏ cuộc và cù trở lại cánh đồng. Về đến nơi, cậu bé thấy đàn cừu của mình đã bị đám sói đói kia ăn thịt hết. Lúc này cậu bé mới ngồi xuống và bật khóc. Cậu biết rằng tất cả đều là lỗi của cậu. Cậu đã lừa mọi người trước và không một ai còn tin một kẻ nói dối cả, thậm chí là lúc kẻ đó sẽ nói thật.