Những Bí Ẩn Của Cuộc Đời (Tủ Sách Huyền Môn), Những Bí Ẩn Của Cuộc Đời

LỜI GIỚI THIỆU

Trải qua dòng lịch sử, trái đất đã thực hiện được rất nhiều kỳcông vĩ đại, tuy thế con fan vẫn bắt buộc bóp trán suy nghĩ để tìm hiểu chân thành và ý nghĩa vànguyên nhân của sự khổ cực diễn ra trường đoản cú khi kính chào đời cho tới lúc xuống mồ. Conngười vẫn luôn mong muốn có một ngày nào đó sẽ tìm ra được hồ hết câu lời giải thỏađáng cho phần nhiều điều bí ẩn và khó khăn trong câu hỏi về cuộc đời. Mặc dù nhiên,cho tới thời điểm này thì việc nhờ vào những thắng lợi của khoa học để gia công được điều nàyvẫn còn là vấn đề quá xa xôi, trong những khi nhiều hiện tượng kỳ lạ mà công nghệ hoàn toànkhông giải thích được lại dường như như đang mang về cho con bạn những lời giải màhọ mong đợi.

Bạn đang xem: Những bí ẩn của cuộc đời

Ông Edgar Cayce là 1 trong trong số những hiện tượng kỳ lạ như thế.Không ai hoàn toàn có thể giải thích được vì chưng sao ông lại đã đạt được những giác quan thần bívà có thể sử dụng những tài năng đó vào nhiều mục tiêu vô cùng thực tế. Thôngqua sự phân biệt và trình bày của ông, đầy đủ định hình thức về luân hồi cùng nhân quả, nhưng từ trước đến lúc này vẫn bịnhiều fan xem như những điều mơ hồ cạnh tranh hiểu cùng không thể chứng tỏ cụ thể,thì nay có vẻ như đã được giải thích một cách rất rõ ràng ràng.

Tường thuật những mẩu truyện về ông Edgar Cayce vào tậpsách này, chúng tôi không tất cả ý xác minh một điều gì, mà chỉ hi vọng sẽ sở hữu đếncho người hâm mộ những giây phút vui chơi giải trí thư giãn cùng đồng thời cũng đều có đôi điều suygẫm để gia công cho cuộc sống thường ngày ngày càng giỏi đẹp hơn.

Xin trân trọng giới thiệu cùng các bạn đọc!

NHÀ XUẤT BẢN VĂN HÓA THÔNG TIN

CHƯƠNG 1MỘT TRIỂN VỌNG ĐÁNG MỪNG

Một đơn vị hiền triết đã biểu lộ về ý nghĩa của một đời tín đồ chỉtrong một câu ngắn gọn: “Con người sinh ra chỉ để đau khổ và sau cùng chếtđi.”

Nói về sự âu sầu của cuộc đời, ngày này hẳn không thể ai phảihoài nghi tuyệt tranh cãi. Tín đồ ta thường chỉ không gật đầu với nhau vào việcnhận định về những gian khổ đó và cần đối phó cùng với chúng như thế nào mà thôi.

Cách đây hơn 25 cố gắng kỷ, người đầu tiên đã nhận thức với mô tảhết sức rõ ràng về những âu sầu của đời người là 1 trong người Ấn Độ. Ngài đã chỉrõ mọi tại sao cội nguồn của gian khổ và vun ra tuyến phố thoát khổ, đượchàng triệu triệu con người trên khắp thế giới noi theo tự đó đến nay và mỗi người đềuđạt được đầy đủ sự ích lợi tinh thần độc nhất định, từ rất nhiều phút giây thanh thảntrong cuộc sống thường nhật cho tới những trạng thái giải thoát trọn vẹn thoátkhỏi hầu như khổ đau.

Lịch sử ghi dìm sự kiện đản sinh của bậc vĩ nhân kia với têngọi hoàng thái tử Sĩ Đạt Ta, và trong tương lai được tôn xưng là Đức Phật, với chân thành và ý nghĩa là bậc
Toàn Giác.

Phụ vương của Sĩ Đạt Ta là một vị vua có thế lực lớn nghỉ ngơi miền
Bắc Ấn Độ thời đó. Người đưa ra quyết định truyền ngôi đến thái tử cần đã giữ lại chặtthái tử trong cung, cấm đoán thái tử nhận thấy những cảnh lầm than, khổ cực củangười đời.

Thái Tử sinh sống từ nhỏ trong cung cấm. Đến thời gian trưởng thành,vua thân phụ cưới mang lại thái tử một vị công chúa sắc đẹp tuyệt trần. Từ nhỏ tuổi đến lớn,thái tử không hề bước đi ra khỏi tứ vách thành bao bọc quanh hoàng cung. Khithái tử đã đạt được một hoàng nam, bạn thấy buốn chán cảnh cung điện và hy vọng biếtcó hầu hết gì sinh hoạt cuộc sống bên ngoài cung điện. Bạn mới xin phép vua cha xuấtthành du ngoạn. Lần thứ nhất thái tử được nhìn thấy cảnh tp tấp nập, dâncư phần đông và cuộc sống thực tế bên phía ngoài cung điện.

Sau khi du ngoạn bên phía ngoài bốn cửa thành, thái tử chú ý thấynhững cảnh tượng làm cho tất cả những người chú ý. Đó là cảnh một tín đồ già, một tín đồ bệnhtật cùng một xác chết. Thái tử lần thứ nhất thấy được phần lớn cảnh này, khôn cùng xúcđộng, bèn hỏi tên tiến công xe đi theo ngài: “Tại sao lại sở hữu những cảnh buồn bã nhưthế?”

Khi được biết thêm rằng đó là các điều vẫn xảy ra với tất cả mọingười, không có ai tránh khỏi, hoàng thái tử vô cùng bi thiết bực, mang đến nỗi Ngài ko cònham say đắm gì cuộc sống đời thường xa hoa.

Khi quay trở lại cung, ngài ban đầu nuôi ý muốn xuất ly, từ vứt tấtcả những sản nghiệp, gia đình vợ bé để xuất gia tầm đạo, tra cứu một phương bí quyết đểcứu vớt thế giới và bọn chúng sinh thoát khỏi sự lầm than nhức khổ.

Ý nguyện của ngài không được sự chuẩn chỉnh thuận của vua cha. Vìthế, ngài đã cần đang đêm vượt thành để ra đi khoảng đạo. Sau không ít năm khổ côngtìm kiếm với tu tập, tham thiền cửa hàng tưởng, ngài giành được trạng thái giác ngộ,trở thành một bậc toàn trí toàn giác, xứng đáng với thương hiệu Phật-đà, nghĩa là
Bậc thức giấc giác. Kế tiếp ngài new truyền dạy đạo giải thoát cho nạm gian, chỉ chotất cả mọi người thấy được con phố thoát khổ.

Chúng ta là những người trần gian phàm tục, không có ai có thểlàm giống hệt như đức Phật thích Ca, nghĩa là duy nhất thời ngừng bỏ tất cả sự giàu sang,quyền thế, danh vọng, tình yêu và hạnh phúc mái ấm gia đình để theo xua một mục đíchquá cao xa như việc đi tìm kiếm chân lý cùng tìm hiểu ý nghĩa chân thật tuyệt nhất của cuộc đời!Tuy nhiên, mọi người trong họ đều bắt buộc trải qua những bề ngoài khổ đaunhất định trong cuộc đời mình và hẳn đã có lúc phải từ hỏi:

- tại sao con tín đồ phải chịu đựng đau khổ? và ta có thể làm gì để tránh khổ?

Cách lý giải về hầu hết “tội lỗi bẩm sinh” mà conngười yêu cầu nhận rước ngay từ cơ hội sinh ra trong khi không thuyết phục so với nhiềungười. Họ thấy không tồn tại lý do gì để tín đồ ta bắt buộc chịu đựng khổ đau chỉ vì nhữngđiều nhưng họ hoàn toàn không tự mình thực hiện! nhưng lại nếu nhận định rằng có các điềuchính ta đã tiến hành trong thừa khứ để dẫn tới việc khổ hiện giờ nhưng ta hoàntoàn ko nhớ biết chỉ vì si mê thì không ít người dân cũng không tin tưởng nhận được, bởi vì họcho rằng không tồn tại sự minh chứng cụ thể làm sao cả!

Những nhà văn có óc không tưởng đã phác họa về 1 thời kỳtrong sau này mà tư nỗi khổ của tiên phật nêu ra sẽ sở hữu được hai điều không hề nữa,đó là bệnh tật và già yếu. Nhưng dù rằng khoa học tiến bộ đã có tương đối nhiều nhữngphát minh đột phá, tín đồ ta vẫn chưa khi nào chạm tới ngưỡng cửa của việc chấm dứthoàn toàn mắc bệnh hoặc làm cho con người không thể chịu quá trình lão hóa. Cứmỗi lúc tìm được phương thức điều trị cho một căn bệnh nan y như thế nào đó, thì dườngnhư là ngay mau lẹ sẽ thấy lộ diện một tình trạng bệnh mới, còn bất trị hơn cả cănbệnh trước đó! Và như thế lúc như thế nào con tín đồ cũng phải luôn đứng trước nhữngthách thức cần yếu vượt qua của bệnh tật. Còn nói đếntiến trình già yếu thì sẽ càng không thấy gồm triển vọng gì giỏi đẹp! May mắnlắm thì bạn ta cũng chỉ hi vọng tìm ra một bài thuốc nào đó làm cho conngười rất có thể trẻ hóa được chừng năm mười năm tuổi cũng đã là khác thường lắm rồi,đừng nói chi đến sự việc “cải lão trả đồng”!

Nhưng cho dù là vượt qua được sự mắc bệnh và già yếu, conngười hầu như cũng không thể tìm ra phương pháp giải quyết sự việc mà nhỏ ngườivẫn xem là kẻ thù lớn nhất: Đó là việc chết! nhóc con giới giữa sống và chết bao giờcũng hết sức mong manh, và con bạn chưa phát âm biết được từng nào về vấn đềnày nên nói cách khác là trọn vẹn bất lực trong việc tác động vào nó. Mặc dù ngườita rất có thể làm ra những bộ máy khổng lồ vừa sức san bằng cả một hòn núi nhỏ, thìhọ cũng ko thấy bao gồm chút mong muốn gì rất có thể làm mang lại một bé chuột nhắt bé bỏng tíđã chết rất có thể sống lại mặc dù chỉ trong chốc lát!

Trong khi mong chờ một biện pháp vô vọng những tiến bộ của con ngườitheo phía này, và trong những khi sự cải tạo trái đất trên một bình diện hợp lí hơnvẫn còn chưa mang về cho quả đât sức khỏe, sự anh ổn với hạnh phúc, thì chúngta vẫn luôn phải chống chọi với vô vàn sự bấp bênh trong đời sống, phần đa mốinguy cơ, tai ương và đau đớn luôn rập rình đe dọa sự niềm hạnh phúc và bình yên trongtâm hồn bọn chúng ta! Những tai ương thiên nhiênnhư hỏa hoạn, bão lụt, dịch bệnh, hễ đất... Dĩ nhiên với đa số cuộc chiếntranh do thiết yếu con tín đồ gây ra luôn luôn sẵn sàng cướp chết giẫm sống an ổn của bất cứai trong bọn chúng ta. Đó chỉ là mới kể sang 1 vài sự ảnh hưởng tác động xấu từ bên ngoài,còn nói về những yếu hèn tố mặt trong, tức là phần nội tâm, thì con người lại luônsẵn có vô số đều sự yếu ớt đuối, bất toàn, như lòng ích kỷ, ghen tuông ghét, tham lam,thù hận, say mê mê .v..v... Phần đông là những xuất phát sinh ra sự khổ cực cho chủ yếu bảnthân mỗi cá nhân và cho tất cả những người chung quanh.

Trong hồ hết giây phút vui mừng ít ỏi của cuộc đời, lúc chúngta cảm thấy trong tâm địa vui vẻ hân hoan bởi vì tiếng nhạc réo rắt du dương, giỏi khinhìn thấy cảnh sắc muôn màu sắc của thời điểm bình minh, chúng ta thường cảm thấy rằngtrong vũ trụ thoải mái và tự nhiên hẳn luôn luôn sẵn tất cả sự an vui và ẩn che một ý nghĩa sâu sắc sâu xathâm trầm làm sao đó, khác rộng là đông đảo nỗi khổ đau nhưng mà ta phải liên tục gánh chịu.Tuy nhiên, khi họ quay về bên cõi đời thực tế với đông đảo sự va đụng phũphàng, những thất vọng não nài nỉ cay đắng, thì họ không khỏi nêu ra nhiềucâu hỏi như là:

- Ý nghĩa và mục đích của cuộc sống này là gì?

- Ta là ai?

- nguyên nhân ta xuất hiện ở đây?

- Rồi ta đã đi về đâu?

- tại sao ta phải chịu nhức khổ?

- gồm những quan hệ gì thân ta và những người khác quanhta?

- thân con fan với cái sức khỏe vô hình bí ẩn trong cõithiên nhiên bao che cuộc đời chúng ta có mối liên hệ như chũm nào chăng?

Những câu hỏi căn bản đó, quả đât đã từng nêu ra từ nhữngthời đại quá khứ xa xăm. Tuy vậy ngày nào bạn ta vẫn chưa tìm ra được câu giảiđáp thì toàn bộ những phương án tạm thời để triển khai dịu bớt sự đau khổ, dầu là nhữngphương tiện vật hóa học hay tinh thần, hồ hết chỉ có ý nghĩa vô cùng tinh giảm và khôngthể hỗ trợ cho ta đạt được hạnh phúc thực sự. Ngày nào nhưng mà vấn đề khổ sở của nhânloại về cơ bạn dạng vẫn không được giải quyết, thì nói theo cách khác là những cố gắng nỗ lực của convẫn chưa giải quyết được gì cả, vì toàn bộ mọi thành công vật hóa học hay tinh thầnxét mang đến cùng cũng không có ý nghĩa gì lúc mà fan ta phải luôn luôn oằn vai dướigánh nặng khổ đau. Ngày nào cơ mà trên nuốm gian còn có một sinh vật bé dại mọn tầmthường nhất vẫn quằn quại trong cực khổ mà người ta chưa phân tích và lý giải được nguyênnhân, thì xem như bạn ta chưa thực sự giải thích được điều gì cả, với quan niệmtriết lý của thế giới về cuộc đời vẫn tồn tại là thiếu hụt sót, bất toàn.

Từ hầu như thời đại truyền thống nhất, loài người đã có lần nêu ra nhữngcâu hỏi trên. Cùng càng suy ngẫm thì họ càng cảm thấy rằng phần lớn sự tranh đấu vấtvả và buồn bã của bé người không hẳn là vô ích với vô nghĩa như tín đồ ta gồm thểlầm tưởng. Bởi vì, trong những khi những ý nghĩa sâu sắc vật chất nhận thấy được là trả toànkhông có giá trị chân thật, thì sự đào luyện cùng tiến hóa về niềm tin nhờ trảiqua những kinh nghiệm khổ đau vẫn vẫn là một điều gồm thật. Tự đó, fan ta cảmthấy nhất định cần một sự liên quan giữa con bạn với trái đất tâm linh hayphần ý thức phi trang bị thể. Bao gồm từ đa số cảm nhấn mơ hồ đầu tiên này nhưng ngườita bắt đầu tin vào sự hiện diện vô hình của rất nhiều đấng thần minh trong nhữngkhu rừng thẳm hoặc trên đồi cao, vị trí gốc nhiều đầu làng mạc hoặc thân đồng hoang vắngvẻ... Cũng tự đó, fan ta có niềm tin rằng mỗi sinh vật, từ bé người cho tới loài cầmthú, đều phải sở hữu một linh hồn, và rằng linh hồn đó tuy nên chịu những gian khổ cùngvới thể xác, tuy vậy vẫn đang tồn tại sau thời điểm chết trong một hiệ tượng phi đồ chấtvà thường xuyên có một đời sống riêng của nó. Tuy vậy những niềm tin như vậy hầu hếtđều là vô căn cứ, nhưng nó lại thực sự khởi nguồn từ những cảm nhận rất thật củacon fan trong suốt quy trình chiêm nghiệm về đời sống. Bởi vì thế, đầy đủ niềm tinnày đa số đã đồng thời xuất hiện ở khắp vị trí trên trái đất, bất chấp mọi sựkhác biệt về chủng tộc, địa lý...

Khi sự suy nghiệm của con người về vụ việc này đã thử qua đượcnhững quãng thời hạn rất lâu năm thì những lý thuyết khác nhau dần dần được phátsinh. Hoặc gồm người nhận định rằng ngoài dương gian gian khổ sở này nhưng loài bạn đangsống trong sự láo lếu tạp trộn lẫn cả điều lành và điều dữ, điều thiện với điều ác, hẳnphải còn tồn tại một cảnh giới vô hình dung nào đó để là nơi thưởng phạt công minh đối vớinhững hành vi thiện ác của con fan ở cụ gian. Và lên đường từ niềm tin đómà tín đồ ta sẽ tin rằng bao gồm cảnh thiên đường hay địa ngục. Tùy thuộc vào sự tưởngtượng, hình dung khác nhau ở từng địa điểm mà tín đồ ta dựng nên những đấng thế cân nảymực khác nhau, hoặc mô tả những cảnh thiên đàng và âm phủ khác nhau, nhưngtựu trung vẫn như là nhau sinh hoạt điểm là khuyến thiện trừ ác và sự vô tư tuyệt đốicủa sự phán xét vô hình dung đó.

Những điều tin cậy và lý giải như trên đã từng được nêura siêu nhiều. Có những cách giải thích hãy còn giản dị và đơn giản thô sơ, chất phác, nhưngcũng bao hàm cách phân tích và lý giải tinh tế, thâm thúy hơn, và cũng có thể có những giải pháp giảithích được mọi người cho là đúng theo lý, thuyết phục. Và chủ yếu nhờ sự tin tưởng vàonhững lý giải được gật đầu đó mà con fan vẫn hoàn toàn có thể tiếp tục sinh sống vàđương đầu với hồ hết nỗi cực nhọc khăn, cực khổ giữa cuộc đời, vì sự thật là nếukhông gồm những tinh thần đó thì mặc dù con ngườicó can đảm đến đâu cũng quan yếu nào thừa qua được số đông cơn khủng hoảng. Cóngười tin cậy ở Đức Mahomet, có người tin cậy ở Đức Phật, hoặc Chúa Jesus,hay Đức Krishna, hoặc một mẫu tôn giáo nào không giống nữa...

Có nhiều người dân tin rằng đời người hoàn toàn có thể giải thích bởi mộtlý bởi duy nhất, kia là chân thành và ý nghĩa của sự sống. Một vài người khác không yêu cầu bận tâmtìm biết tại sao gì cả, cơ mà chỉ tận thưởng sự vui sướng, hoan lạc trong hiện tại tại.Đối với những người sinh trưởng vào nền giáo dục và tín ngưỡng đạo Gia Tô,thì sự phân tích và lý giải về đời bạn và hầu hết sự khổ cực của cuộc đời thường là nhưthế này:

- Con người có một linh hồn và linh hồn vốn bất diệt; sự đaukhổ là một thử thách mang đến cho chúng ta, thiên đàng hay âm phủ là mọi điềuthưởng phạt phụ thuộc vào cách hành vi và đối xử của chúng ta trên vắt gian.

Những người đồng ý sự phân tích và lý giải đó không thể nói rằng họcó đủ bằng chứng; vì chưng đó chỉ nên sự phân tích và lý giải mà chúng ta được kêt nạp từ bố mẹ và từcác giáo sĩ; và thiết yếu những vị này cũng đã hấp thụ từ số đông bậc phụ huynh vàcác giáo sĩ trong nỗ lực hệ của họ, rồi cứ như thế đi ngược dòng thời hạn cho đếnkhi fan ta tra cứu thấy nguyên ủy đầy đủ sự phía bên trong một quyển sách call là kinh Thánh (Bible), và một tín đồ đã thiết lập, củngcố tinh thần ấy tên là Jesus.

Hầu không còn mọi fan đều gật đầu đồng ý rằng bộ sách này thật là haytuyệt, và Đức Jesus, cho dù là một con tín đồ hay thực sự là nhỏ của Chúa Trời,vẫn phải xem như là một nhân trang bị phi thường. Tuy nhiên, kể từ thời kỳ Phục Hưng (Renaissance)cho đến nay, bạn Tây phương càng ngày trở phải hoài nghi so với những tín điềudựa trên niềm tin không được xác tín, dẫu cho chính là tin vào một quyển sách haymột con người. Bất kể tín điều nào ko thể minh chứng được bằng những phương tiệnkhoa học tập đều gây nên một sự không tin mỗi lúc một tăng thêm.

Nhà thiên văn học tập Ptolemy (Ptolémée)1nóirằng mặt trời chuyển phiên quanh trái đất; và đó là điều mà Hội Thánh Gia đánh đã gật đầu và truyền dạy.Tuy nhiên, nhà Thiên văn Copernic2đã phát minh ra những chế độ thiên văn học để chứngminh điều ngược lại, rằng chính trái đất xoay thông thường quanh khía cạnh trời!

Triết gia Aristote nói rằng nếu bạn ta làm rơi cùnglúc nhị vật tất cả trọng lượng khác nhau từ bên trên cao, vật dụng nặng hơn vẫn rơi xuống đấttrước, cùng Hội Thánh đang hoàn toàn đồng ý nền triết học cùng sự phát minh khoahọc của Aristote. Tuy thế, với 1 cuộc thí nghiệm đơn giản và giản dị từ trên đàinghiêng ở tp Pise, Galileo3đã chứng tỏ rằng nhị vật gồm trọng lượng khácnhau vẫn rất có thể rơi xuống đất cùng lúc nếu chúng có thể tích khác hoàn toàn tương ứng.

Trong gớm Thánh có nhiều đoạn cho rằng trái khu đất vốn là mộtmặt phẳng rộng; mặc dù Christophe Colomb và Magellan cùng nhiềunhà thám hiểm không giống nữa của rứa kỷ XV vẫn làm đảo ngược đưa thuyết trên đây bằngnhững chuyến du hành xung quanh biển, khởi hành từ một điểm và đi trực tiếp theo hướngđông nhưng ở đầu cuối lại đến ăn điểm khởi đầu, chứng tỏ rằng họ đã đi được theo mộtđường tròn.

Những sự chứng minh trên đây thuộc nhiều chứng minh khác nữađã dần dần dần chứng tỏ rằng mọi giả thuyết dựa trên niềm tin vô căn cứ từ thờixưa không có thể gì là đúng. Vì vậy đã nảy sinh quan niệm khoa học và óc hoài nghiphán đoán của fan thời nay.

Tuy nhiên, gồm một thực tiễn là vào sự tranh đấu nhằm sống còncon fan không thể tránh khỏi sự nhức khổ. Sự gian khổ này, dường như người takhông search ra lý do nào để lý giải ngoài bài toán phải chấp nhận là nó không có mụcđích gì cả! Lẽ nào tín đồ ta lại không thể tất cả một cuộc sống thường ngày không bắt buộc chịu đaukhổ? Và phần đông gì ta biết về sự việc chết cho đến bây giờ vẫn chỉ với “một sự tan rã củanhững phân tử hóa học đồ chất”, bên cạnh đó ta không hề biết gì hơn nữa.

Như vậy, với xu thế khoa học, fan ta đã sửa chữa thay thế niềmtin vào khiếp Thánh hay các vị giáo nhà bằng ý thức vào năm giác quan với cácthiết bị khoa học!

Với hầu như ống kính hiển vi, viễn vọng kính, quang tuyến X,máy radar và những phát minh sáng tạo tối tân khác, kỹ thuật đã nới dài tầm vận động củanăm giác quan tới cả vượt xa trước đây, nhưng người ta vẫn phụ thuộc sự thừa nhận xétbằng năm giác quan, tức thị giác, thính giác, vị giác, khứu giác cùng xúc giácnhư là căn cơ của rất nhiều lý luận khoa học.

Tuy nhiên, trải qua vài ba chục năm ngay sát đây, người ta đã trởnên tinh vi hơn và thiếu tín nhiệm hơn đối với những điều họ đọc biết hoặc tưởng rằngmình đã hiểu biết. Những biện pháp khoa học tập mà fan ta phát minh sáng tạo ra vẫn chỉ đến họthấy một giải pháp mỉa mai rằng số đông giác quan liêu củacon bạn thật khôn cùng thiếu sót, bất toàn và cần thiết giúp họ hiểu biếtvũ trụ một cách thật sự đầy đủ, thiết yếu xác. Những luồng sóng Hertz,4chấtphóng quang, nguyên tử lực... Kia là chỉ mới kể gồm một vài hiện tượng kỳ lạ khoa học tập củathời buổi hiện nay đại, đã minh chứng một cách ví dụ rằng tầm thường quanh họ cónhững luồng âm tía rung cồn và hầu như mãnh lực vô hình; và hầu hết phân tửnhỏ bé nhỏ nhất của trang bị chất đều là rất nhiều kho tiềm ẩn năng lực, hàm súc tiềm tàngmột mức độ mạnh kinh khủng khiếp mà nhỏ người trước đó không thể tưởng tượng nổi.

Chúng ta hiểu được những giác quan liêu như tai, mắt... Nhưng chúngta dùng để làm tiếp xúc với ngoại giới, cũng ví như những cửa sổ nhỏ hẹp của cănnhà bé bé dại là xác thân của chúng ta. Sự nhạy bén của bé mắt họ đối vớiánh sáng sủa giúp bọn họ tiếp nhận chỉ có một phần nhỏ hồ hết luồng âm bố rung độngcủa ánh sáng. Sự thụ cảm của lỗ tai ta so với âm thanh chỉ góp ta chào đón mộtbiên độ vô cùng nhỏ hẹp trong biển âm thanh to lớn của vũ trụ. Nhiều loại thúcầm, chim muông, côn trùng, sâu bọ gồm có thị giác, thính giác với khứu giáckhác hẳn chủng loại người; vì chưng đó ngoài hành tinh của chúng bao gồm nhiều sự đồ dùng mà họ từlâu không nhận ra hoặc bắt buộc nhận xét rõ. Thật đáng ngạc nhiên khi conngười vốn từ hào về trí thông minh tiên phong trong muôn loài nhưng lại lose kémmột số loài chũm thú, chim muông cùng sâu bọ về năng lực của giác quan để tìm hiểu vềvũ trụ mặt ngoài. Hơn nữa, vì phải dựa vào vào rất nhiều công cụ, phương tiệnkhoa học mà bao gồm trí óc rất việt thông minh của họ đã phát minh, đề nghị con ngườikhông thể từ mình phân biệt và quan lại sát số đông sự đồ gia dụng trong vũ trụ bát ngát rộnglớn.

Hãy tưởng tượng rằng chúng ta cũng có thể nới rộng tầm hoạt độngvà nhận biết của giác quan đến hơn cả nhạy cảm hơn so với ánh sáng với âm thanh, dẫurằng chỉ hơn mức bình thường một phần nào thôi. Phù hợp khi ấy ta vẫn nhận biếtđược những sự vật nhưng mà trước kia ta không còn nghe, không hề thấy?

Hoặc nếu bao gồm một tín đồ nào kia bẩm sinh đã sở hữu những giácquan phi thường, với một tầm nhận ra rộng béo hơn, phù hợp điều tất nhiênlà người này sẽ hoàn toàn có thể nghe thấy, phân biệt những sự đồ dùng mà chúng ta không thấy,không nghe? với một mức độ khác hoàn toàn nào đó, hợp lý người ấy rất có thể nghe,thấy và nhận ra vượt qua cả những không gian gian xa xôi, tương tự như như máyvô con đường truyền thanh hoặc truyền hình?

Đứng trước quả đât mênh mông rất nhiều với biết bao điều cònbí ẩn cơ mà những điều khoản khoa học tối tân của thế kỷ hai mươi sẽ hé mở mang đến chúngta nhận ra phần nào, thì người ta phải nhìn nhận kỹ năng xảy ra nhữngđiều nói trên. Và nếu quan sát ngược dòng lịch sử loài người, chúng ta sẽ thấy đang từngcó nhiều trường hợp quan trọng đặc biệt được ghi chép về những tài năng nhận biết phi thườngcủa một trong những người. Một trong số những người đó là ông Swedenborg,5nhàbác học tập trứ danh của nạm kỷ 18. Ông này còn có được một năng lực nhận biết rấtphi thường. Bạn ta đều hiểu ra một chuyện về năng lực phi hay của ông, vìchuyện này được tương đối nhiều người hội chứng kiến, trong các đó có anh chị triết học tập Emmanuel
Kant.

Một buổi chiều vào khoảng sáu giờ, ông Swedenborg đangngồi cần sử dụng cơm với vài ba người bạn ở thành phố Gothenburg, tự nhiên ônggiật mình và nói rằng một cơn hỏa hoạn lớn đang xẩy ra ở Stockholm là chỗông ở, cách đây độ năm trăm cây số. Tiếp nối một lát, ông tuyên bố rằng ngọn lửađã thiêu bỏ ngôi nhà đất của một fan láng giềng cùng hăm dọa cháy lan mang đến ngôi nhàcủa ông. Đến tám giờ, cũng chiều hôm đó, ông cho biết, với một các giọng nói đã trấntĩnh, rằng ngọn lửa đã được dập tắt ở khoảng cách nhà ông độ vài cha gian nhàkhác.

Hai ngày sau, hồ hết lời của ông Swedenborg đang đượcxác nhận bằng những bài xích tường thuật về cuộc hỏa thiến bộc phát đúng lúc ônggiật mình với có cảm hứng đầu tiên về cơn tai biến hóa này!

Đây chưa hẳn là trường vừa lòng duy nhất, tiểu sử của nhiềunhân vật tên tuổi cũng ghi chép hàng trăm ngàn trường phù hợp tương tự, trong những đó cónhững người khét tiếng như Mark Twain, Abraham Lincoln, St.Saens.v.v... Trong vài ngôi trường hợp, chính những người thân quyến của mình đãcó lúc bắt gặp thình lình hầu như hình ảnh lạ lùng về phần nhiều sự việc xảy ra ởcách siêu xa, hoặc đã xảy ra trong vô số nhiều tháng hay các năm về sau, với đầy đủ đủchi tiết.

Nói về trường phù hợp ông Swedenborg thì năng khiếu sở trường thầnnhãn của ông từ kia trở nên một máy giác quan khỏe mạnh phi thường cùng liên tục.Nhưng trong phần lớn những trường vừa lòng khác, năng khiếu đó bên cạnh đó chỉ biểulộ vào một lúc nhất mực khi đương sự tạm thời rơi vào một trong những trạng thái xuất thần.

Người Tây phương thông thường sẽ có khuynh hướng mừng đón những sự việckể trên với một thái độ không tin và thậm chí với rất nhiều cử chỉ khinh thường thường.Tuy nhiên, nay đã đến lúc mà tín đồ ta quan trọng nhìn vào những hiện tượng kỳ lạ đó mộtcách coi thường rẻ như vậy được nữa. Đối với nhữngngười có một ý thức cởi mở, sẵn sàng tò mò những hiện tượng kỳ lạ lạ lùng, đốivới những người dân thông hiểu những trào lưu kỹ thuật và những yêu cầu của ráng hệ,thì bất kể sự bài toán gì có contact đến những tài năng lạ lùng bí ẩn của conngười đều có tánh phương pháp lý thú và gồm một tầm đặc trưng nhất định.

Trong số phần nhiều nhà uyên thâm có tầm loài kiến thức thoáng rộng vàthừa nhận rằng những hiện tượng lạ thần bí, hết sức nhiên xứng đáng được nghiên cứu bằngphương pháp khoa học, tương tự như đã ra công tham khảo về những hiện tượng lạ đó, cóbác sĩ J. B. Rhine,6giáo sư ngôi trường Đại học Duke.Từ năm 1930, tiến sĩ Rhine và rất nhiều người tập sự đã phân tích sâu vềnhững hiện tượng lạ thần giao phương pháp cảm và năng khiếu thần nhãn trong con người.

Bằng phần lớn cuộc phân tách được kiểm soát chặt chẽ và tuântheo một cách thức khoa học quánh biệt, tiến sĩ Rhine đã khám phá được mộtđiều là trong chống thí nghiệm, có nhiều người đã biểu hiện những khả năng cảmxúc bởi giác quan liêu một cách phi thường. Người ta có thể tìm thấy những chi tiếtvề cách thức thí nghiệm cùng những kết quả sưu trung bình của tiến sĩ Rhine trongquyển sách nhan đề “The Reach of the Mind” (Tầm vận động củatrí não” do bao gồm ông xuất phiên bản năm 1947 tại Hoa Kỳ.

Những bên sưu tầm khác ví như Warcollier sinh hoạt Pháp, Kotikở Nga với Tichner sinh hoạt Đức, cùng với những phương thức thí nghiệm tương tự,cũng đã đi đến những kết luận y hệt như của tiến sĩ J. B. Rhine.

Những bằng chứng khoa học hiển nhiên sẽ giải tỏa hầu như điềunghi ngờ về đặc điểm có thật của những hiện tượng thần giao biện pháp cảm và năngkhiếu thần nhãn của bé người. Tuy thế, cho đến bây giờ khoa học mới chỉ chứng minhđược rằng hiện tượng kỳ lạ thần nhãn là 1 trong điều bao gồm thật, còn câu hỏi nó vận động rasao cùng phát sinh từ phần lớn yếu tố như thế nào thì tín đồ ta hoàn toàn không biết những gì cả.Vì thế, người ta vẫn chưa thể vận dụng được năng khiếu đó trên địa hạt thực tế.

Thử tưởng tượng, nếu nhỏ người hoàn toàn có thể tạo ra được loại năngkhiếu phi thường đó, thì nó để giúp ta nhìn thấy được hầu như gì xảy ra trongkhông gian mà không cần áp dụng đến cặp mắt thường. Khi đó, con người sẽ sở hữu đượcmột phương thức bắt đầu cực kỳ tác dụng để thu hoạch đông đảo điều hiểu biết về vũ trụ.

Trải trải qua nhiều thế kỷ, con bạn đã làm được nhiều côngtrình lớn lao. Sự khôn ngoan khôn khéo đã hỗ trợ chúng ta chinh phục một phần nào khônggian và tác động không ít vào nhân loại vật chất.Nhưng dù có được sự khôn ngoan khôn khéo đó, xét cho cùng thì bọn họ vẫn là mộtsinh vật yếu ớt và bất toàn. Dù rằng có được những thành công xuất sắc nhất định trênđịa hạt đồ chất, nhỏ người vẫn còn đấy phải bất lực trên rất nhiều lãnh vực. Khoác dầuđã thu hoạch được những kết quả nhất định trên các lãnh vực nghệ thuật, văn hóavà khoa học, con người vẫn không tìm ra ý nghĩa sâu sắc và mục đích của sự cực khổ mà mỗingười đều phải chịu đựng từ lúc sinh ra cho đến lúc trường đoản cú giã cõi đời.

Trong thời gian qua, con tín đồ đã đưa ra những kín đáo vềnăng lượng nguyên tử, điều đó là một bước đột phá trong việc kiểm soát thế giớivật chất. Nhưng chắc rằng phải phụ thuộc chính mọi sự thăm khám phá cách đây không lâu về khả năngcảm xúc bởi giác quan vô cùng đẳng của con fan và những mối tương quan lạ kỳ giữaý thức với tiềm thức, con người mới rất có thể tiến sâu hơn nữa vào lãnh vực nội tâmcủa thiết yếu mình.

Sau những thế kỷ dọ dẫm tìm tòi, chắc rằng sau cùng bạn ta sẽtìm ra đa số câu câu trả lời thỏa xứng đáng cho đều điều bí hiểm quan trọng của đời người,chẳng hạn như những tại sao vì sao con người sinh ra ở trần gian và mục đích cùngý nghĩa của sự khổ cực mà con người phải chịu đựng đựng là gì.

CHƯƠNG 2DÙNG THẦN NHÃN ĐỂ KHÁM BỆNH

Thật là 1 điều lý thú khi biết rằng năng khiếu sở trường thần nhãncó thể giúp ta làm cho được gần như điều phi thường. Tuy nhiên càng lý thú hơn thế nữa khi tađược biết rằng trong thời đại này có một người đã dùng năng khiếu thần nhãn mộtcách có ích trên địa phân tử sưu tầm tương tự như trên góc nhìn thực tế. Tín đồ ấylà ông Edgar Cayce. Một trong những năm cuối đời ông Cayce, người ta call ông là“con người khác người ở Virginia Beach”. Đó là 1 trong những danh hiệu tất cả phần cường điệu,vì tuy có hàng trăm ngàn người đã có ông trị khỏi bệnh một trong những điều khiếu nại thậtlạ lùng, nhưng ông không phải là một người làm “phép lạ”, phát âm theo ý nghĩathông thường của từ bỏ ngữ này.

Không hề bao gồm chuyện để bàn tay truyền năng lượng điện hay tạo cho bệnhnhân quăng nạng gỗ sau khi sờ nhẹ vào vạt áo.Những sự “nhiệm mầu” của ông Cayce chỉ là việc khám đúng căn bệnh,mà thường là những người bệnh ở giải pháp xa ông đến hàng vạn cây số! quanh đó ra, năngkhiếu thần nhãn của ông chỉ trọn vẹn khai mở trong giấc mộng thôi miên, sẽ là mộtđiều xứng danh sự chú ý của gần như nhà chữa bệnh theo khoa tâm lý, thường dùnggiấc ngủ thôi miên nhằm chữa dịch hoặc làm phương tiện nghiên cứu và phân tích tiềm thức conngười.

Một trong số những thí dụ đáng chú ý nhất về phong thái xử dụng thầnnhãn của ông Cayce là trong trường hòa hợp sau đây:

Một cô gái ở Selma, thuộc tiểu bang Alabama,Hoa Kỳ, thình lình bị mất trí với được đưa vào một nhà yêu thương điên. Bạn anh côta gớm hoảng, bèn nhờ vào cậy ông Cayce giúp đỡ. Ông Cayce ở trêngiường, thở vài khá dài cùng sâu, đoạn ông ngủ thiếp đi. Kế đó, ông chịu sự dẫn dụthôi miên của một người. Người đó bảo ông chú ý vào thể xác của tín đồ thiếu nữvà khám bệnh cho cô ấy. Sau một lúc im lặng, ông Cayce bước đầu nói, cũnggiống như ngẫu nhiên người nào không giống trong tâm trạng thôi miên, khi nhận được yêu cầucủa người dẫn dụ. Mặc dù nhiên, gồm điều khác hơn những người dân chịu thôi miên là ông
Cayce bắt đầu diễn tả chứng trạng thể chất của bạn bệnh, bên cạnh đó cặpmắt ông bao gồm quang tuyến X. Ông cho biết rằngngười đàn bà ấy có một cái răng cấm mọc ngược cùng ép vào một trong những mạch máu thông lênbộ não. Ông bảo đề nghị nhổ mẫu răng ấy để mạch máu tê được giải hòa thì bệnhnhân sẽ quay trở về trạng thái bình thường.

Xem thêm: " Sống Cuộc Đời Bạn Mơ Ước Sống Cuộc Đời Của Người Khác!, Đừng Mong Ước Sống Cuộc Đời Của Người Khác!

Theo sự hướng dẫn đó của ông Cayce, người ta bắt đầu xemtrong miệng người con gái thì thấy trái có một chiếc răng cấm mọc ngược. Sau khiđược đưa tới nha sĩ nhằm nhổ loại răng ấy đi thì người con gái liền hết bệnh điên.

Một thí dụ không giống rất quái dị là: gồm một thiếu thốn phụ sống tỉnh Kentuckybên Hoa Kỳ sinh ra một đứa con thiếu tháng. Đứa trẻ em ấy nhỏ đau èo uột luôn. Khiđược tư tháng, nó bị triệu chứng động kinh hết sức nặng, mang đến nỗi ba vị chưng sĩ săn sóccho nó, trong những số ấy có người phụ thân của đứa trẻ, đều lo âu rằng nó sẽ không qua khỏingày hôm ấy. Người mẹ đứa trẻ sẽ tuyệt vọng, bèn mang lại nhờ ông Cayce khámbệnh mang đến nó.

Sau khi lâm vào cảnh trạng thái thôi miên, ông Cayce bảođem cho nó uống một thang thuốc belladona (atropine) và đương nhiên sau đó, cho uống một loại thuốc trừ độc.Những vị chưng sĩ khác hầu như phản đối giải pháp chữa căn bệnh này, vày belladona là mộtloại thuốc rất độc. Nhưng người mẹ đứa trẻ tin tưởng vào ông và nhất thiết tự mìnhđưa thuốc ấy cho nhỏ bà uống. Ngay tức khắc, chứng độngkinh kết thúc hẳn. Sau khi cho đứa trẻ em uống thêm một thang thuốc trừ độc, đứatrẻ choạc thẳng thủ túc và ngủ một giấc ngon lành. Nó vẫn được cứu sống với khỏibệnh.

Những thí dụ trên đây, cùng với hàng trăm ngàn thí dụ khác, khôngphải là đều trường hợp chữa khỏi bệnh bằng “đức tin”. Phần lớn trường hợpmà tín đồ bệnh được trị khỏi cung cấp thời như những trường hợp nhắc trên chỉ là một trong sốít. Trong hầu hết những trường hợp khác thì bạn bệnh được khám chữa một giải pháp cụthể, bao gồm khi thọ dài, và bí quyết điều trị gồm có thuốc men, phẫu thuật, kị cữmón ăn, dùng các sinh tố, trị trị bởi điện, xoa bóp hay tự kỷ ám thị.v..v...Người triển khai các biện pháp điều trị đó là các bác sĩ chăm khoa, còn ông Caycechỉ đóng góp vai fan chẩnđoán - theo phong cách của ông - và đưa ra các hướng dẫn điều trị.

Những ngôi trường hợp xét nghiệm bệnh bởi thần nhãn của ông Cayce đềuđược ghi chép trong số những hồ sơ cùng được duy trì gìn cẩn thận. Tất cả có đến cha chụcngàn làm hồ sơ được giữ giàng ở Virginia Beach, và chuẩn bị được dùng làm tàiliệu cho đều ai mong mỏi khảo cứu giúp sưu tầm. Phần lớn hồ sơ kia gồm có những tờ biên bảnghi lại chi tiết các cuộc xét nghiệm bệnh bởi thần nhãn, có ngày mon rõ ràng; nhữngthư thỉnh ước của bệnh nhân ở xa hoặc của thân quyến fan bệnh; đa số bức thưbày tỏ sự biết ơn của những bệnh nhân được chữa trị khỏi ởkhắp nơi trên nỗ lực giới; hầu như giấy chứng nhận của các bác sĩ; và những bản tốcký chép lại khẩu ca của ông Cayce thốt ra trong tâm trạng bị thôi miên.

Những tập hồ sơ này là 1 trong kho văn kiện với tài liệu đẩy đà đểchứng minh thực sự về hiện tượng thần nhãn (clairvoyance).

Ông Cayce sinh vào năm 1877 tại Hopkinsville, miềntây phái mạnh của tiểu bang Kentucky, Hoa Kỳ. Ông phát triển trong một giađình nông dân nghèo và không được học hành đến nơi mang lại chốn. Ông theo học trườnglàng cho đến khi kết thúc bậc đái học, và mặc dù trong thuở thiếu thốn thời, ông đang tỏ ý muốntrở phải một giáo sĩ, nhưng thực trạng không chất nhận được ông thường xuyên theo xua sự họcvấn.

Đời sống sống nông trại không thích hợp với ông; ông bèn chuyểnđến sống ở tỉnh thành. Trước hết, ông làm nhân viên cấp dưới phụ trách một siêu thị bánsách; sau đó ông làm nhân viên một thương hiệu bảo hiểm.

Năm ông nhị mươi kiểu mẫu tuổi, một vấn đề xảy đến bất thần làm thayđổi cuộc đời ông. Ông bị tắt tiếng nói vì một chứng căn bệnh yết hầu. Rất nhiều sự chạychữa đều vô hiệu hóa quả, và không một vị chưng sĩ nào rất có thể chữa mang đến ông ngoài bệnh.Do hậu quả này của căn bệnh, ông không thể thường xuyên hành nghề nhân viên cấp dưới bảo hiểm,ông bèn về bên nhà phụ vương mẹ.

Ông sống ở kia gần một năm, không có việc gì làm cho cả với chứngbệnh của ông hình như không còn hy vọng chạy chữa. Sau cùng, ông quyết địnhtheo học tập nghề chụp ảnh, vì chưng nghề này không cần thiết phải dùng mang lại giọng nói.

Trong lúc ông đang tập sự nghề chụp ảnh, một đơn vị thôi miên đạodiễn thương hiệu là Hart đi qua Hopkinsville và trình diễn tại hí việncủa thành phố. Công ty thôi miên Hart lúc nghe tới nói ông Cayce bị chứngbệnh tắt tiếng, liền đề xuất chữa bệnh cho ông bằng khoa thôi miên.

Ông Cayce vui vẻ thừa nhận lời. Trong trạng thái thôimiên, ông Cayce tuân theo mệnh lệnh của ông Hart và thủ thỉ đượcnhư bình thường, mà lại khi vừa giác ngộ thì ông lại bị tắt giờ như trước.

Trong hồ hết giấc thôi miên kế đó, đơn vị thôi miên bèn dẫn dụcho ông nghe rằng sau thời điểm thức tỉnh, ông sẽ nói theo cách khác chuyện được như thường.Phương pháp này call là “ám thị thôi miên”, mặc dù rằng hết sức hiệu nghiệm vàđã từng giúp không ít người thắng được phần lớn thói quen thuộc xấu như hút thuốc quá độ chẳnghạn, nhưng mà lại không có tác dụng đối với chứng bệnh của ông Cayce.

Vì ông Hart cần chuyển sang một tỉnh khác theochương trình đã định đề xuất không thể tiếp tục những cuộcchữa trị nghiên cứu với ông Cayce được nữa, nhưng gồm một ngườitên là Layne ở và một địa phương, đã theo dõi cuộc chữa dịch cho ông Caycemột biện pháp thích thú, liền kiến nghị ông Cayce làm cho ông ta test điều trị.

Ông Cayce vì muốn được khỏi bệnh bằng bất kể phươngpháp chữa bệnh nào, ngay tắp lự chấp nhận. Ông Layne mới nảy ra một ý tưởng mới,là dẫn dụ cho ông Cayce trong tâm trạng thôi miên, hãy tự miêu tả căn bệnhcủa mình. Thật kỳ lạ thay, ông Cayce tuân theo lời dẫn dụ đó và diễn tả vềcăn dịch của chủ yếu mình. Bởi một giọng nói bình thường, trong những lúc ông chịu đựng sựdẫn dụ thôi miên của ông Layne, ông Cayce bước đầu diễn tả trạngthái của rất nhiều sợi dây thanh vào cuống họng của ông. Ông nói:

- A! chúng ta cũng có thể nhìn thấy loại thể xác này! vào thời gian bìnhthường, nó không thể nói được vì những cơ thịt bên dưới cuống họng bị liệt bại mộtphần, vày một sự stress thần kinh gây nên. Chứng căn bệnh này lý do là domột trạng thái tâm lý gây ra và tác động đến phần thể chất. ý muốn chữa hết bệnh,phải dùng bí quyết dẫn dụ để triển khai vận gửi sự giữ thông máu huyết ở thành phần bịđau, trong những khi người bệnh dịch còn phía trong trạng thái thôi miên.

Ông Layne ngay tắp lự dẫn dụ cho ông Cayce rằng sự lưu thôngmáu ngày tiết của ông sẽ tăng thêm một cách mạnh mẽ mẽở nơi cuống họng bị đau và căn bệnh trạng của ông đã thuyên giảm. Dần dần dần, phầntrên của bộ ngực và cuống họng của ông Cayce chuyển đổi màu sắc, chuyển từmàu hồng nhạt sang màu đỏ thắm. Tiếp nối hai mươi phút, vẫn trong tâm lý thôimiên, ông Cayce ho lên mấy tiếng để đưa giọng cùng nói:

- tốt lắm, căn bệnh đã dứt. Ông hãy dẫn dụ rằng sự lưu lại thôngmáu huyết sẽ trở lại thông thường và thể xác này hãy thức tỉnh.

Ông Layne liền có tác dụng y theo lời. Ông Cayce thức tỉnhvà nói chuyện bình thường lần đầu tiên kể từ hơn 1 năm qua.

Trong đa số tháng sau đó, thỉnh thoảng căn bệnh lại tái phátđôi lần. Những lần như thế, ông Layne lại dẫn dụ bằng cách thôi miên chomáu huyết lưu lại thông địa điểm cuống họng, và chứng bệnh dịch lại dứt.

Câu chuyện của ông Cayce có lẽ đã xong với bấynhiêu đó, trường hợp ông Layne không nhìn thấy những triển vọng nâng cao của trườnghợp đặc biệt quan trọng này, và tìm cách khai quật trên địa phân tử thực tế. Lịch sử của khoathôi miên là điều quen thuộc đối với ông cùng ông đã từng biết đều trường hợptương từ đặt dưới sự điều trị của ông De Puysegur sinh sống Pháp. Ông này là vịkế nghiệp cho bác sĩ Mesmer,7người vẫn khámphá ra khoa nhân năng lượng điện học.

Ông Laynenghĩ rằng, nếu ông Cayce hoàn toàn có thể nhìn thấy xác thể của mình và tựkhám dịch lấy, thì điều tất yếu là ông ấy sẽ rất có thể nhìn thấy thể xác của nhữngngười khác và khám bệnh dịch cho họ.

Ông Layne bèn thí nghiệm vấn đề này với thiết yếu ông, vìtrong thời gian gần đó ông đang bị chứng đau dạ dày.

Cuộc xem sét đã thành công mỹ mãn. Trong tinh thần thôimiên, ông Cayce mô tả trạng thái bên trong cơ thể ông Layne với đềnghị một vài phép điều trị. Ông Layne mang làm phấn kích vô hạn, sự khámnghiệm của ông Cayce trọn vẹn đúng với đông đảo triệu bệnh mà thiết yếu ông cũngđã nhận thấy và cũng phù hợp với sự đi khám nghiệm của nhiều vị bác bỏ sĩ khác. Cáchđiều trị của ông Cayce chuyển ra bao gồm có việc áp dụng chế độ ăn uống thích hợp hợp,kiêng cữ một số trong những món ăn, thực hiện thuốc men và đều phép bè cánh dục không từngđem vận dụng cho trường hòa hợp của ông từ bỏ trước. Ông Layne bèn vận dụng theocách điều trị ấy cùng chỉ trong tầm ba tuần ông nhận ra rằng căn bệnh trạng củaông đang thuyên giảm rất nhiều.

Những sự khiếu nại trên đây làm cho ông Cayce lưỡng lựphân vân không ít. Nhưng lại ông Layne lấy có tác dụng vô thuộc hứng khởi cùng quyết địnhthử coi phép khám chữa này có thể chữa khỏi bệnh cho tất cả những người khác giỏi không?

Hồi bắt đầu lên mười tuổi, ông Cayce đã bước đầu đọc bộ
Kinh Thánh (Bible) với đọc đi hiểu lại hằng năm từ trên đầu đến cuối cuốn sách ấy.Ông bao gồm ý nghĩ mong mỏi trở buộc phải một đơn vị chữa dịch để cứu giúp các bệnh nhân nhức khổ,cũng như các vị môn đồ của đấng Christ xưa kia. Về sau, ông gồm tham vọngtrở bắt buộc một bên truyền giáo như đã nói nghỉ ngơi trên, nhưng hoàn cảnh của ông sẽ khôngcho phép. Và đến hiện thời thình lình ông nhận thấy cơ hội làm thầy chữa căn bệnh chothiên hạ từ bỏ nhiên xuất hiện thêm với ông. Tuy nhiên ông còn do dự lo ngại ngùng không dámnắm lấy thời cơ ấy, do ông sợ hãi rằng ví như trong tâm trạng thôi miên ông lỡ nói mộtđiều gì vô ích và nguy khốn cho tánh mạng kẻ khác thì sao?

Nhưng ông Layne liền bảo đảm rằng ông chớ sợ gì cả;chính ông Layne đã có hiểu biết không hề ít về y học để có thể ngăn chặnnhững phép khám chữa nào xét ra có hại cho căn bệnh nhân.

Ông Cayce bèn suy xét rất thọ để quyết định một đườnglối hành động. Sau cùng, ông chấp thuận giúp đỡ cho những người bệnh nào ước ao đượcđiều trị theo phương thức của ông, cơ mà ông nói trước một cách chấm dứt khoát rằngđó chỉ là mọi cuộc thí nghiệm, với ông không đòi hỏi tiền thù lao chi cả.

Kế đó, ông Layne mới bước đầu chép bởi tốc ký đa số lờimà ông Cayce thốt ra trong tâm trạng thôi miên và điện thoại tư vấn đó là biên bản,hay phúc trình phần nhiều cuộc “Khám bệnh bởi thần nhãn”.

Điều siêu lạ lùng giữa những cuộc khám bệnh lý của ông Cayce,được triển khai ngoài hồ hết giờ hành nghề nhiếp ảnh, là ông sẽ dùng phần đông danh từrất chuẩn xác về khoa sinh lý học tập và khung người học, mặc dù trong thời gian thức tỉnhông không hề biết một chút gì về ngành y học và cũng không còn đọc các sách về ykhoa. Điều càng quái lạ hơn nữa so với ông Cayce là những người bệnh doông điều trị đa số được thuyên sút rất nhiều. Trường vừa lòng của ông Layne khôngđủ thuyết phục ông, do ông cho rằng có lẽ rằng sự tưởng tượng đã làm cho ông Laynetưởng rằng mình ngoài bệnh. Về phần ông Cayce, bài toán ông đã thu hồi lạiđược các giọng nói không thể cho là sự tưởng tượng, tuy thế đó có thể chỉ là một sựngẫu nhiên tình cờ.

Những sự nghi ngại đó luôn luôn ám ảnh ông trong số những năm đầu khiông mới bắt tay vào việc khám bệnh bằng thần nhãn, đã dần dần được giải hòa trướcsự kiện rõ ràng là những người bệnh do ông điều trị mọi được ngoài bệnh, thậmchí tới mức những trường thích hợp được xem như là nan y cùng vô phương cứu giúp chữa.

Dần dần, tài năng khám bệnh khác thường của ông Cayce đượcđồn đãi ra khắp hồ hết nơi. Một ngày kia, ông dấn được smartphone của vị cựu
Thanh tra Giáo dục thành phố Hopkinsville, mời ông đến chữa mang lại cô con gái của ông ta new lênnăm tuổi và đau nhỏ đã cha năm nay.

Bé gái này bị bệnh cảm cúm vào năm hai tuổi cùng từ đó đếnnay bị mất trí khôn. Hồ hết vị bác bỏ sĩ trình độ chuyên môn mà phụ huynh em đang mời cho khám bệnhcho em phần đông bó tay, không làm thế nào cứu em khỏi bệnh. Sát đây, em lại bị hội chứng độngkinh ngày càng kinh hoàng thêm, và một vị bác sĩ trình độ đã tuyên cha rằng kia làmột chứng căn bệnh thuộc về cỗ não, cấp thiết chữa khỏi.

Cha chị em em đang tuyệt vọng, và chuyển em về bên để ngóng ngày emtrút khá thở cuối cùng. Lúc đó, một người các bạn mới rỉ tai với bố mẹ em vềông Cayce và năng lực nhiệm mầu của ông. Khi ông Cayce nghe nói vềtrường hợp của cô gái nhỏ dại này, ông chuộng đi đến tận nơi để khám dịch cho emấy. Vì thực trạng tài chánh của ông ko đượcdồi dào lắm, đề xuất ông nên nhận chi phí lộ tổn phí của gia đình bệnh nhân cung cấp. Đólà lần thứ nhất mà ông dìm một món tiền về quá trình chữa bệnh để giúp đỡ đỡ kẻkhác.

Ông bèn lên đường, mặc dù rằng với một sự băn khoăn khó nghĩtrong lòng. Lúc cô gái nhỏ được mang tới trước phương diện ông, ông càng cảm xúc mộtcách ngấm thía sự mỉa mai mẫu vai trò của ông, một kẻ xuất thân trường đoản cú gia đìnhnông dân bình thường và không biết một chút gì về y học tập lại dám trường đoản cú hào rất có thể chạychữa cho 1 đứa trẻ mà phần nhiều nhà siêng môn xuất sắc nhất trong nghề y khoa đã phảibó tay không chữa trị nổi!

Ông cảm xúc hơi run rẩy khi ông ở trên mẫu sofa trongphòng khách đơn vị ông thanh tra, cùng ngủ thiếp đi. Mặc dù nhiên, trong giấc ngủ thôimiên đó, ông không còn băn khoăn nghi ngại ngùng về bao gồm mình nữa. Ông Layne cómặt tại một bên để dẫn dụ đến ông, và ghi chép bằng tốc ký mọi lời ông thốt ranhư thường xuyên lệ.

Với một sự bình tâm và từ bỏ tin mà lại ông vẫn hay biểu lộtrong đều cuộc khám căn bệnh trước đây, ông Cayce ban đầu mô tả căn bệnh trạngcủa đứa trẻ. Ông cho thấy thêm rằng trước lúc bị cảm cúm, em bé xíu ấy đã bị té té từtrong xe văng ra xuống đất, với vi trùng bệnh cúm đã đột nhập vào nơi thương tíchdo tai nạn thương tâm gây ra, vấn đề này gây bắt buộc chứng cồn kinh. Ông cho thấy thêm thêm rằng, sự khám chữa thích nghi bởi phép nắn xương sẽ có được thểlàm giảm sút áp lực và hỗ trợ cho em nhỏ dại được bình phục trở về như thường.

Bà người mẹ em nhỏ xíu xác nhận việc em bị trượt ngã từ trong xe văng rangoài, nhưng vì chưng không thấy bao gồm thương tích, yêu cầu bà không hề nghĩ rằng câu hỏi ngãxe lại có ảnh hưởng đến căn bệnh trạng của em bây giờ.

Ông Layne bèn vận dụng cách điều trị cho em theo lời dặncủa ông Cayce và trong khoảng ba tuần, em nhỏ tuổi đã hết bệnh động kinh. Tìnhtrạng trí não của em cũng khá hơn nhiều: em nói được tên của bé búp bê, món đồchơi thích hợp nhất của em nhưng em vẫn chơi trước khi bị bệnh; tiếp đến em call tên củacha em và bà mẹ em lần đầu tiên kể từ rất nhiều năm nay.

Sau tía tháng, nhì ông bà gia chủ tuyên tía rằng cô con gái nhỏcủa chúng ta đã trọn vẹn bình phục cùng đang cố gắng vớt vạt lại thời gian đã mấttrong trong năm đen về tối vừa qua.

Những sự việc xảy ra như trường vừa lòng này đã mang lại cho ông Caycemột ý thức rằng ông không hề sai lầm khi rước sử dụng kỹ năng lạ lùng củaông sẽ giúp đỡ đỡ nỗ lực gian.

Danh giờ đồng hồ của ông càng ngày lan xa. Báo giới sẽ bắt đầuquan trung khu và đến chất vấn rồi báo tin về ông.Kể tự đó, hằng ngày ông mọi nhận được các cú điện thoại cảm ứng và điện tín của nhữngbệnh nhân tuyệt vọng khẩn ước ông chữa bệnh dịch cho họ. Chính vì nhu mong khám bệnhngày càng không ngừng mở rộng mà ông đã bước đầu thử nghiệm rồi nhận thấy rằng mình có thểkhám bệnh xuyên thẳng qua không gian, lúc ở cách xa bệnh nhân đến hàng mấy trăm dặmđường, miễn là trong lúc đi vào trạng thái thôi miên có người nói cho ông biếttên tuổi và địa chỉ cửa hàng rõ ràng của bệnh dịch nhân.

Ông Cayce thường ban đầu các cuộc khám dịch từ xa bằngvài lời bình phẩm về thời tiết và yếu tố hoàn cảnh địa phương nơi người mắc bệnh ở, với mộtgiọng nói thì thầm đại khái như:

- Ở đây sáng nay gió thổi mạnh khỏe quá!

- Đây là Winthertur làm việc Thụy Sĩ. À! con sông này đẹpquá!

- Ồ! tín đồ ấy đang đi, ông ta đi thang máy nhằm đi xuống lầu!

- À! Những cỗ áo pyjama này đẹp mắt quá!

- A! người mẹ đang cầu nguyện ở phòng bên! v.v... đều sự tế bào tảđó về sau luôn luôn được xác thực là đúng, lại cànggiúp một vật chứng xác thực về năng khiếu sở trường thần nhãn của ông Cayce.

Dầu rằng người mắc bệnh ở bí quyết xa xuất xắc ở ngay gần một bên ông trongcùng một gian phòng, thì ông cũng cần sử dụng một cách thức giống nhau không có gìthay đổi. Ông chỉ việc cởi giày, lên ở trên chóng một cách trọn vẹn thoảimái với nghỉ ngơi. Qua nhiều lần thực nghiệm, ông nhận biết rằng cần phải nằmquay đầu về hướng bắc, chân về phía nam. Quanh đó một vị trí nằm và một cái gối dướiđầu, ông không buộc phải dùng thêm một món gì khác!

Những cuộc thăm khám bệnh hoàn toàn có thể diễn ra ban ngày tương tự như banđêm, và bóng tối hay tia nắng đều ko có tác động gì không giống nhau. Vài phút saukhi nằm yên ổn chỗ, ông lập tức ngủ thiếp đi. Lúc đó, ông Layne, hoặc đôi khilà vk ông Cayce, hoặc bất kỳ một người nào khác nhưng mà ông tin cẩn và giaophó trọng trách này, mới đưa ra mang đến ông phần nhiều lời dẫn dụ mê say nghi. Câu dẫn dụthông thường xuyên là:

- Bây giờ, ông vẫn thấy trước mặt ông (tên họ người bệnh), ởtại (địa chỉ thương hiệu đường, thành phố, xứ..) Ông sẽ khám nghiệm thân thể tín đồ ấy mộtcách chăm chú và cẩn thận, với ông đang nói đến tôi biết căn bệnh trạng thuộc nguyênnhân của chứng bệnh là như vậy nào. Ông cũng biến thành nói phương pháp điều trị ra làm sao để chữabệnh cho tất cả những người ấy. Với ông vẫn đáp lại những câu hỏi của tôi đưa ra...

Vài phút sau, ông Cayce bước đầu nói, với ông Layne hoặccô thư ký Gladys Davis ghi chép lại bởi tốc ký những lời nói của ông.Sau đó, bạn dạng chép tốc ký kết được đem tấn công máy lại ví dụ để giữ giữ. Vào phầnnhiều ngôi trường hợp, một bản sao được trao cho người bệnh hoặc thân nhân, hoặc ngườiđỡ đầu hay vị chưng sĩ điều trị, còn một bạn dạng sao bởi giấy màu đá quý thì được lưugiữ trong làm hồ sơ về bệnh dịch nhân.

Lời phao truyền khẩu cùng những bài tường thuật trên báochí về năng khiếu sở trường thần nhãn của ông Cayce ko bao lâu đã lôi kéo sựchú ý của những tay yêu đương gia tất cả óc trục lợi. Một nhà buôn khủng trong ngànhbông vải đề xuất trả mang đến ông Cayce hàng ngày một trăm đô-la, liên tiếptrong nhì tuần để nhờ ông “xem” giá thị trường bông vải hằng ngày. Khoác dầulúc ấy ông đang đề xuất tiền, nhưng mà ông vẫn ngừng khoát từ chối. Có những người dân khácmuốn nhờ vào ông chỉ giùm đầy đủ chỗ chôn che kho tàng, hoặc cho biết con chiến mã nàovề nhất trong một cuộc đua để họ đỏ đen trúng giải.

Có các lần, ông Cayce đã chịu đựng nghe theo lời thiên hạthỉnh mong và làm cho thử phần lớn chuyện nhắc trên để rút kinh nghiệm tay nghề và cũng giúp xem kếtquả ra sao. Những lần ông đã thành công và nói đúng kết quả của đầy đủ cuộc đuacá ngựa; cơ mà cũng có nhiều lần ông nói sai! Và các lần như thế, sau khi thứctỉnh ông luôn luôn cảm thấy mệt mỏi mỏi, bực bội và bất mãn về mình!

Có một lần, fan ta thuyết phục được ông thử thời vậnvà cần sử dụng thần nhãn để khám phá các mỏ dầu hỏa ngơi nghỉ tiểu bang Texas, nhưngông ko thu được hiệu quả gì xứng đáng kể cùng đã trọn vẹn thất bại!

Sau cùng, ông nhận biết rằng ông chỉ có thể sử dụng năng khiếuthần nhãn của mình một biện pháp hữu hiệu và chắc chắn rằng vào mục tiêu chữa căn bệnh chonhân loại, và chỉ còn vì mục tiêu duy nhất này mà thôi chứ không bao giờ nên dùng thầnnhãn để giúp cho ai hay cho bản thân trong câu hỏi kiếm tiền cùng sinh lợi! Thậmchí đến những sự lăng xê ồ ạt để cầu danh, ông cũng đều thờ ơ không quantâm đến.

Năm 1922, ông Chủ bút tờ báo Denver Post nghe tiếngông Cayce cùng đã mời ông mang lại Denver. Sau khi đã dự loài kiến một buổikhám bệnh dịch có kết quả hiển nhiên, ông ta liền đề nghị với ông Cayce mộtviệc sau đây:

Ông ta đã trả mang đến ông Cayce hằng ngày một ngàn đô- lavà tự bản thân đảm nhiệm quá trình tổ chức phần nhiều cuộc miêu tả lưu đụng trong khắpnước, trường hợp ông Cayce bởi lòng thay tên họ với khoác lấy một chiếc tên Ấn Độ,ăn mặc và bịt khăn theo lối Đông phương, và khám căn bệnh trong tâm trạng thôimiên sau một lớp màn bịt khuất để tránh gần như cặp đ

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *