" CÓ NHỮNG BÀN TAY KHÔNG CHẠM ĐƯỢC DẪU GẦN, THƠ SEPTEMBER RAIN


*

“Tuổi tx thanh xuân như một trận mưa tuônướt át vui bi thiết của một thời trẻ dạinhưng sao ai rồi có muốn một lần quay lạidù vẫn biết trước đều điều?”

Lời mưa

Có đông đảo mùa mưa đọng đầy trong đôi mắt phố, có những ngày ta cũng thấy lòng bản thân chênh chao, không phải vui, không hẳn buồn, đó là những xúc cảm mơ hồ trôi đi vào mơ, lạc về một vùng thừa vãng...Bạn sẽ xem: gồm có bàn tay không đụng được dẫu gần

Ai rồi vẫn muốn thản nhiên, bình yên bước qua tất thảy. Tôi vẫn muốn an lặng sau đông đảo nỗi muộn phiền, khù khờ và nông nổi giữa lòng đời, lòng bạn bão nổi, chỉ mong muốn sống, cười, và muốn sống yêu thôi...

Xem thêm: Lịch thi đấu bóng đá, kết quả bóng đá hôm nay giải anh, tbn, c1, italia

Những ngày đang trôi đi, những trận mưa dẫu dai dẳng cũng cần ráo tạnh, mùa đông dẫu lạnh cầm cố nào thì trời cũng trở ấm... Nhưng, bao hàm điều, dù sẽ qua đi, xa lắm, mà vẫn tiếp tục âm ỉ nằm lại với lòng fan và với thời gian...

Thực ra, mưa không lúc nào buồn! bao gồm ai khăng khăng bảo: mưa đề nghị buồn, còn nắng nóng ắt hẳn vui?! vày chăng, thời điểm mưa là lúc người ta thấy lòng mình chùng xuống, tĩnh lặng, chìm vào mức riêng tứ của bao gồm mình, nhưng mà nghĩ suy, nhưng mà hoài niệm, search kiếm lại một điều gì đó...

Mưa mùa này đi qua, mưa mùa dị kì đến, theo vòng tuần trả của tự nhiên, cụ thôi! chính vì mưa khiến cho người ta dễ cảm thấy cô độc, nhỏ nhoi, do trong chốc lát cả bầu trời như ập xuống hàng nghìn hạt nước kia chính là khoảnh khắc mà tín đồ ta cảm giác lòng như muốn tan ra, hòa cả vào triệu triệu giọt xanh ngắt chừng như vẫn rơi vô nghĩa, không ít thứ láo độn, cấp vã, chợt ước ao giữ lại vớ thảy đến riêng mình, ước ao đừng trôi đi...

Khi như thế nào mưa còn có thể khiến tín đồ ta lặng lẽ âm thầm thở dài, khiến người ta ngồi thinh thinh cơ mà nghe một bài xích hát cũ, ghi nhớ về kỉ niệm cũ, thì khi đó, họ biết bản thân còn sống gồm cảm xúc. Còn biết trái tim mình vẫn chưa rơi vào một vùng khô hạn, tù túng và ngột ngạt. Những trận mưa còn hát, thì lòng mình vẫn còn đó thổn thức nhịp của không ít chênh vênh, để hiểu buồn, yêu với trân trọng vớ thảy đông đảo điều.

Có đa số mùa mưa ứ đầy trong đôi mắt phố, gồm có ngày ta cũng thấy lòng bản thân chênh chao, không phải vui, chưa hẳn buồn, chính là những cảm xúc mơ hồ trôi đi vào mơ, lạc về một vùng vượt vãng...”

Một ngày kia, loanh quanh trên con phố dại khờ, lãng đãng cùng với cơn mưa. Rồi, thốt nhiên nhớ về một vần thơ củaSeptember Rain, thấy lòng bọn chúng mình sao kiểu như nhau đến thế! Hóa ra, tuổi thanh xuân tỏa sáng đã đi đi về về trên những con phố ấy, rưng rưng trong những nỗi nhớ cùng niềm yêu ấy, ngọt lịm trong từng giọt xúc cảm trong xanh ấy… và cả nỗi bi thương kia, buồn rầu kia, cùng dại khờ, nông nổi kia.

“Đã vượt trễ,chuyến tàu em tránh bến

anh lên không? còn khu vực trống cuối cùng

nhanh lên nhé,sợ không hề kịp nữa

chuyến tàu em sắp đến sửa chuyển sang đông!

Đã vượt trễ,anh có muốn lên không

cánh cửa ngõ ấy sắp tới đóng sầm

thinh lặng

lối rẽ vào đêm là tuyến đường xa vắng

lối rẽ lòng em là 1 trong những nỗi xa xăm”

Ta có quyền yêu bởi cả con tim nồng nhiệt độ căng tràn, không lo ngại ngần, không sợ đón nhận tổn thương. Là vì chưng thanh xuân, là do vẻ đẹp có một lần tỏa sáng sủa trong đời.


*

*

*

*

“Có phần nhiều mùa mưa đọng đầy trong mắt phố, bao hàm ngày ta cũng thấy lòng mình chênh chao, không hẳn vui, không hẳn buồn, sẽ là những cảm xúc mơ hồ nước trôi đi vào mơ, lạc về một vùng quá vãng...”

Một ngày kia, loanh quanh trên tuyến đường dại khờ, lãng đãng cùng với cơn mưa. Rồi, bỗng nhớ về một vần thơ của September Rain, thấy lòng chúng mình sao tương tự nhau mang lại thế! Hóa ra, tuổi thanh xuân tỏa sáng đã đi đi về về bên trên những tuyến đường ấy, rưng rưng trong những nỗi nhớ và niềm yêu ấy, ngọt lịm trong từng giọt xúc cảm trong veo ấy… cùng cả nỗi bi tráng kia, u sầu kia, với dại khờ, nông nổi kia.

Ta tất cả quyền yêu bởi cả trái tim nồng nhiệt căng tràn, không lo ngần, không sợ mừng đón tổn thương. Là bởi vì thanh xuân, là vị vẻ đẹp có một lần tỏa sáng sủa trong đời.

---

Có rất nhiều bàn tay không va được, dẫu gần

Mùa thu cũ dẫu gần mùa đông mới

Em đã toài tìm bàn tay anh với

Chỉ để bi quan thôi,

Chỉ biết vẫn xa xôi!

Mời các bạn đón đọc.

Thông tin bỏ ra tiết

nhấn xét từ người sử dụng Đánh giá chỉ trung bình (0 - bạn đánh giá) 0,0 5 ★ 0 4 ★ 0 3 ★ 0 2 ★ 0 1 ★ 0 Đăng nhập để gửi nhận xét của công ty Đăng nhập Bạn chưa tồn tại tài khoản? Hãy Đăng ký bình luận từ facebook ()   ĐĂNG KÝ NHẬN e-mail Đăng ký kết nhận tin tức sách mới, sách chào bán Thể nhiều loại yêu thích tất cả Sách ngoại Văn Sách tài chính Sách Văn học tập Trong Nước Sách Văn học quốc tế Sách thường Thức – Đời sinh sống Sách em nhỏ Sách phát Triển bản Thân Sách Tin học tập - nước ngoài Ngữ Sách chăm Ngành Sách Giáo Khoa - Giáo Trình tập san - văn phòng phẩm Đăng ký ngay Về doanh nghiệp Trợ góp Tin tức sách Tải vận dụng trên điện thoại cảm ứng thông minh

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Có đa số Bàn Tay Không va Được Dẫu Gần

Tác giả September Rain
Bộ sách
Thể loại Thơ Ca
Tình trạng Hoàn Thành
Định dạng e
Book mobile pdf epub azw3
Lượt xem 864
Từ khóa e
Book mobile pdf epub azw3 full September Rain Thơ Ca thơ mộng Văn học vn Văn học phương Đông
Nguồn ebookvie.com

“Tuổi thanh xuân như một cơn mưa tuônướt át vui ảm đạm của 1 thời trẻ dạinhưng sao ai rồi vẫn muốn một lần quay lạidù đang biết trước mọi điều?”

Lời mưa

Có hầu như mùa mưa ứ đọng đầy trong đôi mắt phố, bao gồm ngày ta cũng thấy lòng mình chênh chao, chưa hẳn vui, chưa hẳn buồn, chính là những xúc cảm mơ hồ nước trôi đi vào mơ, lạc về một vùng quá vãng...

Bạn đang xem: Có những bàn tay không chạm được dẫu gần

Ai rồi vẫn muốn thản nhiên, an bình bước qua vớ thảy. Tôi có muốn an yên sau rất nhiều nỗi muộn phiền, dại khờ và nông nổi thân lòng đời, lòng bạn bão nổi, chỉ mong sống, cười, và ước ao sống yêu thôi...

Những ngày đang trôi đi, những trận mưa dẫu dằng dai cũng bắt buộc ráo tạnh, ngày đông dẫu lạnh nạm nào thì trời cũng trở ấm... Nhưng, có những điều, dù vẫn qua đi, xa lắm, mà vẫn tiếp tục âm ỉ nằm lại với lòng bạn và cùng với thời gian...

Thực ra, mưa không khi nào buồn! bao gồm ai nhất mực bảo: mưa đề xuất buồn, còn nắng và nóng ắt hẳn vui?! bởi chăng, cơ hội mưa là lúc tín đồ ta thấy lòng mình chùng xuống, tĩnh lặng, chìm vào tầm riêng bốn của chính mình, mà lại nghĩ suy, nhưng mà hoài niệm, tra cứu kiếm lại một điều gì đó...

Mưa mùa này đi qua, mưa mùa kì cục đến, theo vòng tuần trả của tự nhiên, rứa thôi! chính vì mưa khiến cho người ta dễ cảm xúc cô độc, nhỏ dại nhoi, vì chưng trong giây khắc cả bầu trời như ập xuống hàng ngàn hạt nước kia đó là khoảnh khắc mà tín đồ ta cảm giác lòng như ao ước tan ra, hòa cả vào triệu triệu giọt trong veo chừng như đã rơi vô nghĩa, rất nhiều thứ láo lếu độn, cấp vã, chợt mong muốn giữ lại tất thảy mang đến riêng mình, mong muốn đừng trôi đi...

Có song khi, tôi chỉ muốn một mình hòa vào trận mưa ấy, nửa mong quên, nửa ý muốn không! Giá nhưng chúng có thể cuốn đi điều không vui, cuốn đi những vết bụi bặm, buồn phiền đang đóng lớp, chực rỉ sét hỏng hóc trong tim, nhằm tất cả chỉ còn là đông đảo thứ trong trẻo, hồn nhiên và bắt đầu tinh tươm, như thể hôm qua, như vừa mới đây, như ngay giây lát này.

Khi làm sao mưa còn có thể khiến fan ta âm thầm lặng lẽ thở dài, khiến người ta ngồi thinh thinh cơ mà nghe một bài bác hát cũ, nhớ về kỉ niệm cũ, thì khi đó, bọn họ biết mình còn sống có cảm xúc. Còn biết trái tim bản thân vẫn không rơi vào một vùng khô hạn, tù bí và ngột ngạt. Những trận mưa còn hát, thì lòng mình vẫn tồn tại thổn thức nhịp của không ít chênh vênh, để tìm hiểu buồn, yêu với trân trọng tất thảy số đông điều.


Có phần lớn mùa mưa đọng đầy trong đôi mắt phố, bao hàm ngày ta cũng thấy lòng bản thân chênh chao, chưa hẳn vui, không phải buồn, sẽ là những cảm xúc mơ hồ trôi đi vào mơ, lạc về một vùng vượt vãng...”

Một ngày kia, loanh xung quanh trên con đường dại khờ, lãng đãng cùng với cơn mưa. Rồi, bỗng nhớ về một vần thơ củaSeptember Rain, thấy lòng chúng mình sao tương tự nhau mang lại thế! Hóa ra, tuổi thanh xuân tỏa sáng đã đi đi về về trên những con phố ấy, rưng rưng giữa những nỗi nhớ và niềm yêu ấy, ngọt lịm trong từng giọt xúc cảm xanh ngắt ấy… và cả nỗi bi thương kia, buồn rầu kia, và dại khờ, nông nổi kia.

“Đã vượt trễ,chuyến tàu em tách bến

anh lên không? còn khu vực trống cuối cùng

nhanh lên nhé,sợ không thể kịp nữa

chuyến tàu em sắp sửa gửi sang đông!

Đã quá trễ,anh có muốn lên không

cánh cửa ngõ ấy chuẩn bị đóng sầm

thinh lặng

lối rẽ đêm ngày là tuyến phố xa vắng

lối rẽ lòng em là một nỗi xa xăm”

Ta bao gồm quyền yêu bằng cả con tim nồng nhiệt căng tràn, không lo ngại ngần, không sợ chào đón tổn thương. Là vị thanh xuân, là bởi vẻ đẹp có một lần tỏa sáng trong đời.

Có phần đông Bàn Tay Không va Được Dẫu Gần

Tác giả September Rain
Bộ sách
Thể loại Thơ Ca
Tình trạng Hoàn Thành
Định dạng eBook dế yêu pdf epub azw3
Lượt xem 562
Từ khóa e
Book mobile pdf epub azw3 full September Rain Thơ Ca thơ mộng Văn học vn Văn học tập phương Đông
Nguồn ebookvie.com